ngồi đây, ta cùng hát khúc tình ca,
và sẽ trao nhau tình yêu
tiếc nhau chi cho nhau phút này, nhớ nhau muôn đời.”
(Trường Kỳ - Sealed with a kiss)
(Mt 5: 7)
Trong hành trình cuộc sống, bần đạo xin được phiếm với bầu bạn, về những tư tưởng vừa bắt chụp, rất sâu sắc. Ngắn gọn. Của vị cha già nhà Đạo có lập trường rất Đạo, và có đức. Có ý thức. Trách nhiệm. Cũng rất vui. Vui như ý tưởng chủ lực về cây thập tự cha già vẫn đeo nơi ngực, có hình Chúa Phục Sinh. Thay cho hình Chúa tử nạn. Cha già Hồng y Godfried Daneels - người Bỉ, có tiếng là cấp tiến, đã trả lời các câu hỏi của phóng viên Robert Mickens, như sau:
“Ảnh tượng trên thập tự nhỏ tôi đeo nơi ngực, là ảnh tượng Chúa Phục Sinh, chứ không phải là Chúa chết thảm. Thập tự, trị giá chỉ đáng nửa Euro tôi mua được ở Rôma, vào bữa trước. Nhưng không vì giá rẻ mạt, mà ảnh và tượng mất đi ý nghĩa cao cả của thập tự. Tôi rất thích thập tự này, vì nó diễn tả được ý nghĩa Chúa sống lại, ngay thập tự. Đây, là tư tưởng mang sắc mầu thánh sử, mà thánh Gioan ghi chú.
Nếu anh nhìn cây thập giá có Chúa chịu đóng đinh, thì điều này cũng đúng. Nhưng, nếu anh nhìn vào toàn cảnh chúng ta vẫn có trước ngày Chúa sống lại, anh sẽ thấy là chúng ta đang sống vào thời buổi đến sau ngày Chúa Phục Hồi Sinh Lực… Và, chúng ta vẫn sống như thế, đã từ lâu.” (Robert Mickens – Where have all the thinkers gone? The Tablet 31/5/2008)
Còn nhớ, nơi xứ họ nhỏ bần đạo sống, có vị linh mục chánh xứ buổi trước, tuổi đời còn khá trẻ, thụ phong linh mục làm cha chính cũng được có 7 niên. Nhưng ông đã can đảm thay ảnh tượng bằng đất, Chúa gục đầu trên thập tự, bằng ảnh tượng Chúa ngẩng đầu, rất Phục Sinh. Hai tay Chúa giang rộng, như muốn ôm choàng vào lòng Ngài, đàn con ngoan thấp bé, đang thầm lặng nguyện cầu. Nguyện cầu, nơi giáo đường im ắng ấy. Và vị linh mục trẻ, sau những thay và những đổi như thế, đã thu hút rất nhiều giáo dân người Tây đã lỡ trớn cuồng chân vội đi hoang. Nay hồi hướng trở về.
Tản mạn đầy chất phiếm về thập giá có Chúa Phục Sinh, bần đạo lại liên tưởng đến bài ca đầy ắp những tình tự thân thương trích dẫn ở trên, với những giòng chảy lãng mạn đại loại như sau:
“Còn mấy lúc như ngày hôm nay?
Đời hết nghĩa nếu không tình yêu
Rồi sẽ đến lúc ta cùng chia tay…
Yêu nhau đi, không buồn không tiếc!
Nếu có đến, khi ta rồi xa… tim còn mơ màng… “(Trường Kỳ - bđd)
Tim mơ màng. Mơ về tình yêu, là điều Chúa vẫn nhắn và vẫn nhủ:
“Phúc thay, cho ai có lòng thương người,
vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.”
(Mt 5: 7)
Và, Phê-rô thánh-nhân, vị tông đồ rất gần với Chúa, cũng thêm rằng:
“Trước hết, anh em hãy hết tình
mà yêu thương nhau,
vì lòng yêu thương
che phủ muôn vàn tội lỗi.”
(1P 4: 8)
Là thánh nhân. Hay chỉ là con dân với “muôn vàn lỗi phạm”, ắt hẳn vẫn thấy có nhiều điều hiện rất rõ ở muôn người, là: “tình yêu che phủ cuộc sống”, khắp nơi nơi. Che bây giờ. Phủ mãi về sau. Khi gần nhau. Hay khi “sống mãi trong tình”, như người nghệ sĩ viết lời cho nhạc bản, của Brian Hyland:
“Tình yêu, ta còn mãi về sau,
còn nhớ khi ta gần nhau,
đã trao nhau, bao niềm yêu mến…
mình sống mãi trong tình yêu…
… mình sống mãi trong tình yêu…” (Trường Kỳ - Sealed with a kiss)
Sống mãi trong tình yêu. Dù tình đó, chỉ diễn ra với hai người. Rất đơn lẻ. Hoặc, tình này vẫn trải dài khắp nơi nơi. Vẫn là thứ tình mà Chúa nói đến, trong đời rao giảng suốt nhiều năm. Từng cây số. Nơi ngõ nhỏ. Ở đất miền vùng xa, xứ Do thái. Độ trước. Hay, chốn nhân trần ta sống ở nơi đây. Nơi, có cha già Hồng Y Godfried Daneels đang chuyển tải cho thế hệ mai ngày. Cho xứ đạo nhỏ chốn ắng im. Mọi miền. Nơi, có lời thổ lộ chân tình, về Hội thánh thời hậu Công Đồng Vatican, thứ Hai:
“Phải thú thật rằng: với tôi, Công Đồng Vatican Hai là tất cả trọng tâm cuộc đời, tôi quyết sống. Trọn cuộc đời, tôi vẫn cố áp dụng những gì Công Đồng đặt ra, nhất là: nền phụng vụ. Là giáo lý. Và, tương quan Hội thánh, ở thế trần…”
Hơn 31 năm làm giám mục, cha già Hồng y Daneels đã tìm cách khích lệ các linh mục cũng như dân con nhà Đạo dưới trướng, rằng: “anh em hãy cố mà học hỏi về Công Đồng chung. Hãy cùng nhau hợp tác mà làm việc trong chung sức. Bởi, hợp tác với các tầng lớp giáo dân vẫn luôn là điều cần thiết. Nhất thứ, ở vào thời đại mà số giáo sĩ của ta cứ ngày một giảm sút, suy sụp”
Tuy nhiên, theo cha già, điều gây khiếp sợ đến với Hội thánh, không nằm ở sự kiện có sút giảm hay không, trong hàng ngũ tu sĩ/linh mục. Nhưng cho bằng, hiện nay không có nhiều khuôn mặt rực rỡ - thông thái, trong Giáo triều. Giáo triều mà cha già nói đến, là các “thượng hội đồng giám mục” mà ngài có cơ hội tham dự, suốt từ thập niên 80 đến nay. Năm 2008. Về chuyện này, ngài nói thêm:
“Khi tôi đưa mắt nhìn về các thượng hội đồng giám mục có mặt ở nhiều buổi, tôi thấy rất nhiều vị chủ chăn tốt lành có tâm hồn mục vụ, thật đấy. Các ngài rất mực là mục tử nhân hiền. Nhưng đôi lúc, tôi chợt nghĩ: sẽ còn tốt lành hơn biết mấy. Nếu như chỉ cần có đến 5% thôi, trong số các giám mục ấy, là các nhà tư tưởng. Các nhà thông thái. Đầy lòng nhiệt huyết! Điều mà chúng ta cần, là trong số các giám mục và hồng y hiện hữu trong Giáo hội của ta, phải có nhiều khuôn mặt thật sự thông minh, đầy trí thức. Rất cần thiết!”(R. Mickens, bđd)
Đề cập đến vấn đề hôn nhân - gia đình, cha già Hồng y Daneels cũng có nói: “Hội thánh, với tư cách một thể chế, và bản thân tôi, chưa làm được gì nhiều cho các gia đình...” Và khi nhà báo R. Mickens gạn hỏi rằng: trên thực tế, có điều gì khiến cho cha nghĩ là mình có thể làm được nhiều hơn không? Thì, cha già đáp ngay không do dự: lẽ đáng ra, chúng ta đã phải làm nhiều điều tích cực hơn, để khuyến khích và hỗ trợ các gia đình đang sống đàng hoàng, vững ổn. Hơn là, ta chỉ chú trọng đến các gia đình đổ vỡ. Ngài nói: “Các gia đình tốt lành thường có cảm giác như mình đang là những đứa con mồ côi, đơn chiếc. Đôi lúc, Hội thánh chúng ta đã quên rằng mình là một người mẹ, rất hiền.”
Và cuối cùng, cha già còn bàn thêm với nhà báo Robert Mickens: về lối sống khiêm nhu, tức: điều mà ngài muốn gửi gắm để lại cho hậu thế, sau khi cha già tạ thế. Trong các lần được phỏng vấn, cha già luôn nhắc lại câu nói của thánh Phanxicô Assisi, rằng: ta nên sử dụng như phương châm để vui sống suốt đời, là: “Đừng bao giờ nên để bất cứ ai đến với mình, lại cảm thấy nản lòng mà bỏ đi trong sầu buồn”.
Trở về với nền thi ca, âm nhạc ngoài đời, chừng như câu nói của thánh nhân cũng tương tự lời ca năm xưa của người nghệ sĩ, ghi ở nhạc bản nêu trên:
“ Ngồi bên nhau cất tiếng ca… say tình chan hoà
ngàn mây xanh cùng sống ngút ngàn xa,
đời thắm tươi như ngàn hoa
nắng say say như vang tiếng cười… thiết tha yêu đời.” (Trường kỳ - bđd)
Thiết tha yêu đời. Hay, say tình chan hoà. Phải chăng là lời lẽ của người nhà Đạo, ta vẫn sống trong đời. Vẫn luôn nói. Bởi, có thiết tha yêu đời, mới thấy là đời mình vẫn tươi thắm như ngàn hoa. Như mây xanh. Mây vui cuộc đời. Vào mọi lúc. Chí ít, là những buổi, những lúc người người có được cảm nghiệm, như giòng chảy về “cử chỉ đẹp”, trong đời gia đình riêng tây hoặc rộng lớn chốn thị thành, mà người linh mục rất anh em của bần đạo ghi nhận, ở dưới:
“Bà Foreman dừng chiếc xe hơi của mình ngay ở một trạm thu phí giao thông trên xa lộ cao tốc. Liếc mắt qua kính chiếu hậu, bà thấy cả một dãy dài xe hơi, sau mình. Bà chợt nảy ra một ý định vui vui: quay kính xe xuống, đưa cho người bán vé một tờ 5 đô và bảo: “Bác ơi, tôi mua 5 vé nữa cho 5 chiếc xe sau tôi, chỗ tiền dư tôi xin biếu hết cho bác, nhé!”
Không kịp để cho người bán vé thắc mắc vì quá sức ngạc nhiên, Bà Foreman quay kính xe, đạp ga, lái đi ngay. Bà hình dung trong đầu cùng một ngạc nhiên đầy thích thú ấy nơi 5 người tài xế chạy theo sau, mà bà không hề quen biết. Bà không dẫn đến lời cám ơn. Cũng chỉ là “một cử chỉ đẹp” nho nhỏ, mà thôi. Có đáng gì đâu!
Về đến nhà, bà Foreman vừa làm bếp, vừa tủm tỉm cười một mình vì nhớ lại chuyện sáng nay, xảy ra trên đường. Ông chồng già để ý thấy, lấy làm lạ. Đến bữa ăn trưa, ông lựa lời hỏi; bà mới kể lại đầu đuôi. Đến lượt mình, ông cũng cảm thấy vui lây niềm vui nho nhỏ ấy…
Chiều đến, vào trường dạy môn Giáo dục Công dân, ông Foreman quyết định làm một “cử chỉ đẹp” bằng cách dùng chính câu chuyện về “cử chỉ đẹp” của vợ để dẫn nhập cho bài học. Học sinh của ông, bỗng lặng đi một thoáng chốc, rồi đồng loạt vỗ tay hoan hô, sau lời kết thúc của ông thầy.: “Các em hãy nhớ là niềm vui sống khởi đi từ những chuyện bình thường nho nhỏ như thế. Mỗi ngày, ước gì mỗi người trong chúng ta đều làm được ít nhất một ‘cử chỉ đẹp’ tương tự.”
Ở trong lớp, hôm ấy, có cô bé tên Mary vốn là học sinh “cá biệt”, luôn bướng bỉnh, lì lợm. Hệt như “con chim lười” trong gia đình. Về nhà, hôm nay cô lại có tâm trạng hết sức hân hoan phấn khởi, nhất quyết làm một “cử chỉ đẹp”, với mẹ cha. Cô lặng lẽ thu dọn, lau chùi , quét tước, nấu nướng và giặt giũ xong xuôi mọi việc trước khi người mẹ từ xưởng làm và người cha từ toà báo, trở về nhà.Vào chập tối, hai ông bà bước vào nhà, nhận ra ngay là hôm nay đã có sự gì đổi thay kỳ lạ nơi cô con gái đang tuổi “nổi chướng”. Gạn hỏi mãi, cô mới kể lại câu chuyện về “cử chỉ đẹp” mà cô được nghe thầy Foreman kể lại trong lớp. Cô hứa với ba mẹ, là từ hôm nay, tất cả mọi chuyện cô làm ở nhà sẽ không là “cử chỉ đẹp” duy nhất, chỉ một lần rồi thôi, đâu.
Sau cơm tối, niềm an vui đầm ấm toả khắp căn nhà. Và, ông Alfonse, cha của Mary, vốn là phóng viên báo chí ở địa phương, nơi gia đình cô sinh sống, rất khoan khoái ngồi vào bàn làm việc, mặt mày hớn hở. Ông quyết định phải viết ngay một bài, về câu chuyện “cử chỉ đẹp”… Chiều hôm sau, cả miền đều xôn xao rộn rã, khi mọi người đọc được bài báo ấy. Người ta bảo nhau, ít nhất mỗi ngày, hãy nhớ làm một “cử chỉ đẹp” nho nhỏ, cho nhau. Cho cuộc đời.
Cha xứ họ đạo, cũng đã đưa câu chuyện này vào bài giảng thánh lễ Chúa nhật hôm đó. Có diễn giả cũng đã chọn câu chuyện “cử chỉ đẹp” làm chủ đề, cho buổi mạn đàm ở hội trường, của thị trấn. Một bà mẹ kể lại cho con nhỏ của mình nghe về “cử chỉ đẹp”, thay cho lời ru nhẹ, vào buổi tối. Có đôi bạn trẻ đang yêu, cũng thoả thuận từ nay sẽ dành cho nhau nhiều “cử chỉ đẹp” thay cho mấy trò giận hờn, vô bổ. Ngoài đường phố, người ta đã thôi không còn vứt rác rưởi và bã kẹo cao su, bừa bãi nơi công lộ, nữa.
Các tài xế, nay cũng đã quyết tâm không làm bắn nước tung toé lên người khách bộ hành, đi cạnh bên. Một chú “Sói Con”, bước khỏi nhà, thắt chiếc nút nhỏ ở chéo đuôi khăn quàng trên ngực, cũng tự nhủ sẽ làm một “cử chỉ đẹp” trên đường đến công viện họp bạn Hướng Đạo. Ở nhà giam, viên cai ngục bẳn tính kia, cũng quyết định sẽ có nhiều “cử chỉ đẹp” với tù nhân. Người đi chợ, mua hàng ở siêu thị cũng quyết định sẽ nói lời lịch sự, biết cám ơn. Còn cô thâu ngân viên, thường hay cau có, nay đã biết mỉm nụ cười khả ái, với khách hàng. Cầu thủ bóng đá lừng danh chơi xấu, giờ đây đã nhất quyết trong trận đấu cuối tuần, sẽ chạy đến đỡ đần cầu thủ bạn bị té ngã, biết xin lỗi…(Lm Tiến Lộc CssR, ghi nhanh từ một họp bạn, Hướng Đạo)
Vâng, “cử chỉ đẹp” nào tuy nhỏ, cũng đã đổi thay cả xã hội. Cả gia đình rộng lớn, khắp nơi. Trao cho nhau “cử chỉ đẹp”, dù không lớn, là trao tình cộng đoàn. Của gia đình đàng hoàng. Trao cho nhau “cử chỉ đẹp”, là: “Hãy trao cho nhau tình yêu… để nhớ nhau muôn đời.”
Trao cho nhau tình yêu, không cần phải là chuyện to tát. Cũng chẳng cần lời lẽ “nổ ròn”, nhiều phô trương. Hoành tráng. Chỉ cần, một cử chỉ nho nhỏ, nhưng rất đẹp. Đẹp như cử chỉ của lão bà Foreman, ở khắp nơi. Đẹp như, lời nhắn nhủ từ người nghệ sĩ, vẫn từng hát:
“Đời thắm tươi như ngàn hoa
Nắng say say như vang tiếng cười...
thiết tha yêu đời.” (Trường Kỳ- bđd)
Vâng. Bấy nhiêu thôi, cũng đủ. Cho cuộc đời. Của mọi người.
Trần Ngọc Mười Hai
Vẫn muốn kêu mời bạn bè
trao cho nhau một cử chỉ
rất nhè nhẹ tâm tình,
Như tình yêu.
Trong đời.
Thứ Hai, 1 tháng 9, 2008
Tin bổ nhiệm và thuyên chuyển các Linh mục trong Giáo phận Vinh
Nhằm đáp ứng các nhu cầu mục vụ trong giáo phận, vào ngày 8/8/2008, Đức Cha Phaolô Maria Cao Đình Thuyên, Giám mục Giáo phận Vinh, đã ký các văn bằng thuyên chuyển và bổ nhiệm một số linh mục trong Giáo phận như sau:
I. NGHỆ AN1. Lm. Phêrô Phạm Huy Tường, quản xứ La Nham, nay về hưu dưỡng TGM.2. Lm. Bênađô Vũ Sĩ Tráng, quản xứ Văn Thành, nay được thuyên chuyển làm quản xứ La Nham.3. Tân Lm. Giuse Trần Đức Ngợi, quê xứ Thu Chỉ, nay được bổ nhiệm làm quản xứ Văn Thành.4. Lm. Giuse Nguyễn Quang Nam, quản xứ Đức Lân, nay về hưu dưỡng ở xứ Cồn Cả.5. Tân Lm. Gioan Nguyễn Văn Hoan, quê xứ An Nhiên, được bổ nhiệm làm quản xứ Đức Lân.6. Lm. Martinô Nguyễn Xuân Hoàng, quản xứ & quản hạt Bột Đà, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Tân Lộc & quản hạt Cửa Lò.7. Lm. Antôn Hoàng Đức Luyến, quản xứ Thanh Dạ, nay được thuyên chuyển làm quản xứ, quản hạt Bột Đà.8. Tân Lm. Phêrô Nguyễn Văn Hà, quê xứ Rú Đất, được bổ nhiệm làm quản xứ Thanh Dạ.9. Lm. Phêrô Nguyễn Viết Cường, quản xứ Sơn La, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Vạn Phần.10. Tân Lm. FX. Nguyễn Văn Lượng, quê Trung Hậu (Xã Đoài), được bổ nhiệm làm quản xứ Sơn La.11. Lm. FX. Lê Viết Hùng, phụ trách Tu sinh TGM & xứ Bùi Ngõa, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Trung Song.12. Lm. Gioan Nguyễn Phương Hướng, quản xứ Bố Sơn, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Bùi Ngõa.13. Tân Lm. Giuse Nguyễn Viết Nam, quê xứ Kẻ Mui, được bổ nhiệm làm quản xứ Bố Sơn kiêm xứ Thượng Lộc.14. Lm. Phaolô Nguyễn Xuân Tính, phó xứ Xã Đoài, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Lập Thạch.15. Lm. Giêrađô Nguyễn Nam Việt, quản xứ Trang Nứa, nay được thuyên chuyển về xứ Xã Đoài.16. Tân Lm. Bênađô Nguyễn Xuân Thùy, quê xứ Nhân Hoà, được bổ nhiệm làm quản xứ Trang Nứa kiêm xứ Đồng Sơn.17. Lm. Gioan Trần Thanh Lan, quản xứ Xuân Hoà (Quảng Bình), nay được thuyên chuyển làm quản xứ Lộc Mỹ.18. Lm. Antôn Bùi Đức Duyệt, quản xứ Phú Yên, nay hưu dưỡng tại xứ Phú Yên.19. Tân Lm. GB. Nguyễn Duy An OFM, quê xứ Thuận Nghĩa, được bổ nhiệm làm quản xứ Lộc Thuỷ kiêm xứ Phú Yên.20. Tân Lm. Phêrô Hồ Văn An, quê xứ Thuận Giang, được bổ nhiệm làm quản xứ Sơn Trang.21. Tân Lm. Phêrô Bùi Minh Tuệ OFM, quê xứ Thuận Giang, được bổ nhiệm làm phó xứ Thuận Nghĩa.22. Tân Lm. Giuse Nguyễn Xuân Phương, quê xứ Văn Thành, được bổ nhiệm làm quản xứ Yên Lĩnh.23. Tân Lm. Giuse Trần Ngọc Liêm, quê xứ Kẻ Gai, được bổ nhiệm làm quản xứ Thanh Tân.24. Tân Lm. Phêrô Ngô Đức Viết, quê xứ Mô Vĩnh, được bổ nhiệm làm phó xứ Ngọc Liễn.II. HÀ TĨNH25. Lm. Giuse Trần Thanh Hương, quản xứ Mỹ Lộc, nay về hưu dưỡng TGM.26. Tân Lm. Giuse Nguyễn Văn Chính, quê xứ Bùi Ngõa, được bổ nhiệm làm quản xứ Mỹ Lộc.27. Lm. Giuse Trần Minh Đức, quản xứ Lộc Thuỷ, nay về hưu dưỡng tại Văn Hạnh.28. Tân Lm. Phêrô Hoàng Quốc Phong, quê xứ Tân Hội, được bổ nhiệm làm quản xứ Lộc Thủy.29. Lm. Giuse Phạm Minh Đức, quản xứ Dũ Thành, nay tạm nghỉ dưỡng bệnh.30. Lm. G.B. Nguyễn Ngọc Nga, quản xứ Hoà Thắng, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Dũ Thành.31. Tân Lm. G.B. Hoàng Xuân Lập, quê xứ Xã Đoài, được bổ nhiệm làm quản xứ Hoà Thắng kiêm xứ Thu Chỉ.32. Lm. Antôn Phạm Đức Hưởng, quản xứ Tràng Đình, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Cam Lâm.33. Lm. Giuse Trần Văn Lợi, quản xứ Thọ Ninh, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Tràng Đình.34. Tân Lm. Tôma Aquinô Nguyễn Bá Lộc, quê xứ Gia Hòa, được bổ nhiệm làm quản xứ Thọ Ninh, kiêm xứ Kẻ Tùng.35. Lm. F.X. Phạm Văn Hứa, quản xứ Tân Hội, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Vạn Căn.36. Tân Lm. Antôn Đặng Hữu Nam, quê xứ Phú Vinh, được bổ nhiệm làm quản xứ Tân Hội.37. Tân Lm. Giuse Phan Đình Trung, quê xứ Xuân Tình, được bổ nhiệm làm quản xứ Thịnh Lạc.38. Tân Lm. G.B. Nguyễn Vạn Sáng, quê xứ Lưu Mỹ, được bổ nhiệm làm phó xứ Nghĩa Yên, kiêm xứ Đông Cường.39. Lm. Phêrô Nguyễn Xuân Hoan, quản xứ Lộc Mỹ, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Ngô Xá.III. QUẢNG BÌNH40. Lm. F.X. Nguyễn Văn Đoàn, quản xứ Tân Mỹ, nay hưu dưỡng ở Thanh Hải.41. Lm. Giacôbê Nguyễn Quang Lành, quản xứ Kinh Nhuận, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Tân Mỹ.42. Tân Lm. Phêrô Trần Văn Thành, quê xứ Hướng Phương, được bổ nhiệm làm quản xứ Kinh Nhuận, kiêm xứ Phù Kinh.43. Tân Lm. Giuse Phan Văn Hiệu, quê xứ Vạn Căn, được bổ nhiệm làm phó xứ Minh Cầm.44. Lm. Giacôbê Nguyễn Trọng Thể, quản xứ Đan Sa, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Xuân Hòa.45. Tân Lm. Antôn Đậu Thanh Minh, quê xứ Thọ Ninh, được bổ nhiệm làm quản xứ Đan Sa.46. Lm. Micae Hồ Thái Bạch, quản xứ Khe Gát, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Liên Hòa.47. Tân Lm. Phêrô Trần Ngọc Hưởng, quê xứ Diên Trường, được bổ nhiệm làm quản xứ Khe Gát.48. Tân Lm. Micae Hồ Sỹ Hồng, quê xứ Thanh Dạ, được bổ nhiệm làm quản xứ Diên Trường
I. NGHỆ AN1. Lm. Phêrô Phạm Huy Tường, quản xứ La Nham, nay về hưu dưỡng TGM.2. Lm. Bênađô Vũ Sĩ Tráng, quản xứ Văn Thành, nay được thuyên chuyển làm quản xứ La Nham.3. Tân Lm. Giuse Trần Đức Ngợi, quê xứ Thu Chỉ, nay được bổ nhiệm làm quản xứ Văn Thành.4. Lm. Giuse Nguyễn Quang Nam, quản xứ Đức Lân, nay về hưu dưỡng ở xứ Cồn Cả.5. Tân Lm. Gioan Nguyễn Văn Hoan, quê xứ An Nhiên, được bổ nhiệm làm quản xứ Đức Lân.6. Lm. Martinô Nguyễn Xuân Hoàng, quản xứ & quản hạt Bột Đà, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Tân Lộc & quản hạt Cửa Lò.7. Lm. Antôn Hoàng Đức Luyến, quản xứ Thanh Dạ, nay được thuyên chuyển làm quản xứ, quản hạt Bột Đà.8. Tân Lm. Phêrô Nguyễn Văn Hà, quê xứ Rú Đất, được bổ nhiệm làm quản xứ Thanh Dạ.9. Lm. Phêrô Nguyễn Viết Cường, quản xứ Sơn La, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Vạn Phần.10. Tân Lm. FX. Nguyễn Văn Lượng, quê Trung Hậu (Xã Đoài), được bổ nhiệm làm quản xứ Sơn La.11. Lm. FX. Lê Viết Hùng, phụ trách Tu sinh TGM & xứ Bùi Ngõa, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Trung Song.12. Lm. Gioan Nguyễn Phương Hướng, quản xứ Bố Sơn, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Bùi Ngõa.13. Tân Lm. Giuse Nguyễn Viết Nam, quê xứ Kẻ Mui, được bổ nhiệm làm quản xứ Bố Sơn kiêm xứ Thượng Lộc.14. Lm. Phaolô Nguyễn Xuân Tính, phó xứ Xã Đoài, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Lập Thạch.15. Lm. Giêrađô Nguyễn Nam Việt, quản xứ Trang Nứa, nay được thuyên chuyển về xứ Xã Đoài.16. Tân Lm. Bênađô Nguyễn Xuân Thùy, quê xứ Nhân Hoà, được bổ nhiệm làm quản xứ Trang Nứa kiêm xứ Đồng Sơn.17. Lm. Gioan Trần Thanh Lan, quản xứ Xuân Hoà (Quảng Bình), nay được thuyên chuyển làm quản xứ Lộc Mỹ.18. Lm. Antôn Bùi Đức Duyệt, quản xứ Phú Yên, nay hưu dưỡng tại xứ Phú Yên.19. Tân Lm. GB. Nguyễn Duy An OFM, quê xứ Thuận Nghĩa, được bổ nhiệm làm quản xứ Lộc Thuỷ kiêm xứ Phú Yên.20. Tân Lm. Phêrô Hồ Văn An, quê xứ Thuận Giang, được bổ nhiệm làm quản xứ Sơn Trang.21. Tân Lm. Phêrô Bùi Minh Tuệ OFM, quê xứ Thuận Giang, được bổ nhiệm làm phó xứ Thuận Nghĩa.22. Tân Lm. Giuse Nguyễn Xuân Phương, quê xứ Văn Thành, được bổ nhiệm làm quản xứ Yên Lĩnh.23. Tân Lm. Giuse Trần Ngọc Liêm, quê xứ Kẻ Gai, được bổ nhiệm làm quản xứ Thanh Tân.24. Tân Lm. Phêrô Ngô Đức Viết, quê xứ Mô Vĩnh, được bổ nhiệm làm phó xứ Ngọc Liễn.II. HÀ TĨNH25. Lm. Giuse Trần Thanh Hương, quản xứ Mỹ Lộc, nay về hưu dưỡng TGM.26. Tân Lm. Giuse Nguyễn Văn Chính, quê xứ Bùi Ngõa, được bổ nhiệm làm quản xứ Mỹ Lộc.27. Lm. Giuse Trần Minh Đức, quản xứ Lộc Thuỷ, nay về hưu dưỡng tại Văn Hạnh.28. Tân Lm. Phêrô Hoàng Quốc Phong, quê xứ Tân Hội, được bổ nhiệm làm quản xứ Lộc Thủy.29. Lm. Giuse Phạm Minh Đức, quản xứ Dũ Thành, nay tạm nghỉ dưỡng bệnh.30. Lm. G.B. Nguyễn Ngọc Nga, quản xứ Hoà Thắng, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Dũ Thành.31. Tân Lm. G.B. Hoàng Xuân Lập, quê xứ Xã Đoài, được bổ nhiệm làm quản xứ Hoà Thắng kiêm xứ Thu Chỉ.32. Lm. Antôn Phạm Đức Hưởng, quản xứ Tràng Đình, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Cam Lâm.33. Lm. Giuse Trần Văn Lợi, quản xứ Thọ Ninh, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Tràng Đình.34. Tân Lm. Tôma Aquinô Nguyễn Bá Lộc, quê xứ Gia Hòa, được bổ nhiệm làm quản xứ Thọ Ninh, kiêm xứ Kẻ Tùng.35. Lm. F.X. Phạm Văn Hứa, quản xứ Tân Hội, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Vạn Căn.36. Tân Lm. Antôn Đặng Hữu Nam, quê xứ Phú Vinh, được bổ nhiệm làm quản xứ Tân Hội.37. Tân Lm. Giuse Phan Đình Trung, quê xứ Xuân Tình, được bổ nhiệm làm quản xứ Thịnh Lạc.38. Tân Lm. G.B. Nguyễn Vạn Sáng, quê xứ Lưu Mỹ, được bổ nhiệm làm phó xứ Nghĩa Yên, kiêm xứ Đông Cường.39. Lm. Phêrô Nguyễn Xuân Hoan, quản xứ Lộc Mỹ, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Ngô Xá.III. QUẢNG BÌNH40. Lm. F.X. Nguyễn Văn Đoàn, quản xứ Tân Mỹ, nay hưu dưỡng ở Thanh Hải.41. Lm. Giacôbê Nguyễn Quang Lành, quản xứ Kinh Nhuận, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Tân Mỹ.42. Tân Lm. Phêrô Trần Văn Thành, quê xứ Hướng Phương, được bổ nhiệm làm quản xứ Kinh Nhuận, kiêm xứ Phù Kinh.43. Tân Lm. Giuse Phan Văn Hiệu, quê xứ Vạn Căn, được bổ nhiệm làm phó xứ Minh Cầm.44. Lm. Giacôbê Nguyễn Trọng Thể, quản xứ Đan Sa, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Xuân Hòa.45. Tân Lm. Antôn Đậu Thanh Minh, quê xứ Thọ Ninh, được bổ nhiệm làm quản xứ Đan Sa.46. Lm. Micae Hồ Thái Bạch, quản xứ Khe Gát, nay được thuyên chuyển làm quản xứ Liên Hòa.47. Tân Lm. Phêrô Trần Ngọc Hưởng, quê xứ Diên Trường, được bổ nhiệm làm quản xứ Khe Gát.48. Tân Lm. Micae Hồ Sỹ Hồng, quê xứ Thanh Dạ, được bổ nhiệm làm quản xứ Diên Trường
Hội Dòng Thừa Sai Bác Ái Giáo Phận Vinh
Dòng Thừa Sai Bác Ái giáo phận Vinh là một Hội Dòng chuyên làm những công tác từ thiện, bác ái xã hội theo tinh thần Tin Mừng của Chúa Giêsu, được thành lập bởi linh mục Giuse Nguyễn Đăng Điền vào những thập niên cuối thể kỷ XX।Tuy là một Hội Dòng non trẻ, nhưng đã có một sự phát triển nhanh chóng về nhân sự và cơ sở, cũng như đang có sự đóng góp phần nào cho cộng việc Tin Mừng hóa trong điạ hạt giáo phận Vinh nói riêng và những nơi khác nói chung. Chúng tôi xin hân hạnh được giới thiệu sơ lược về Hội Dòng, có thể nói, mang đậm đặc tính “Vinh” này.
1. Nguồn gốcGiáo phận Vinh là một giáo phận rộng lớn, trải dài trên ba tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh và Quảng Bình, với con số tín hữu vào hàng những giáo phận đông nhất ở Việt Nam. Tuy là một giáo phận rộng về diện tích và đông về dân số, nhưng lại là giáo phận có nhiều khó khăn, nhất là vấn đề kinh tế, bởi vị thế của giáo phận nằm ngay dãi eo đất niềm Trung, nơi thường xuyên phải hứng chịu những khó khăn khắt nghiệt của thiên nhiên: bão lụt, giá lạnh, nắng nóng. Nhưng vùng đất khắc nghiệt này cũng tạo nên con người có tính cách năng động, chịu thương chịu khó và sẵn sàng dấn thân cho những lý tưởng cao đẹp như lịch sử của Việt Nam đã làm chứng. Tính cách đó cũng in đậm nơi người tín hữu vùng đất Nghệ - Tĩnh - Bình, và vì vậy, có thể nói giáo phận Vinh đang là giáo phận có ơn gọi cao nhất ở Việt Nam. Tuy nhiên, khát khao, ước muốn là một chuyện, mà thực tế lại là một chuyện. Ơn gọi ở giáo phận Vinh thật dồi dào, nhưng do điều kiện khó khăn của lịch sử và kinh tế, nên nhiều người đành gác lại lý tưởng dâng hiến tu trì của mình, do trong giáo phận chỉ có một Hội Dòng duy nhất là Mến Thánh Giá Vinh. Vì chỉ có một Hội Dòng duy nhất trong giáo phận như thế, mà ơn gọi thì “quá nhiều”, nên buộc Hội Dòng phải chọn lựa, và không vì chọn lựa đi nữa, thì cũng không có đủ điều kiện cơ sở vật chất để tiếp nhận ơn gọi, do đó phải giới hạn trong việc tiếp nhận người vào. Trước tình hình đó, nhiều người đã phải Nam tiến để tìm những cộng đoàn tu trì đón nhận sự dâng hiến của mình. Nhưng như đã nói là do điều kiện đất nước và do khó khăn kinh tế của điạ phương giáo phận Vinh, nên nhiều bạn trẻ khi vào niềm Nam vẫn không tìm được nơi tiếp nhận sự quảng đại của đời mình. Trong khi đó, thì ngay tại quê hương giáo phận Vinh lại có nhiều người đau khổ cần đến sự yêu thương, phục vụ của người khác. Trước tình cảnh đó, linh mục Giuse Nguyễn Đăng Điền đã nghĩ đến việc nên lập một cộng đoàn tu trì khác nữa ngay tại vùng đất Nghệ - Tĩnh – Bình để vừa đáp ứng được nhu cầu khát khao dâng hiến cuộc đời cho Thiên Chúa của nhiều bạn trẻ, cũng như để những người khổ đau có được sự chăm sóc, phục vụ. Ý tưởng đó đã thúc đẩy cho quyết định bắt tay vào việc. Lúc đó là vào năm 1980.Cha Giuse đưa ý tưởng của mình trình bày với Đức giám mục lúc bấy giờ là Đức cha Phêrô Trần Xuân Hạp. Ngài nhận thấy đó là một ý tưởng hay. Nhưng với sự khôn ngoan và là người hiểu quy luật tự nhiên là phải có sự tiệm tiến, nên Đức cha cho phép cha Giuse âm thầm thực hiện ý tưởng của mình. Sau 20 năm thử nghiệm, Đức cha nhận thấy đó quả là một công việc mà Thánh Thần đã gợi hứng, và Hội Dòng đã thể hiện được lòng thương xót của Thiên Chúa, mang lại sự an ủi cho nhiều người bất hạnh, nên ngày 18.01.2000, Đức cha đã châu phê Hội Dòng với tên gọi là Hội Dòng Thừa Sai Bác Ái giáo phận Vinh, cùng chuẩn duyệt cuốn Nội Quy, Hiến Pháp của Hội Dòng. Hội Dòng nhận Đức Mẹ Thăm Viếng làm Quan thầy.2. Đôi nét về Đấng sáng lậpCha Giuse Nguyễn Đăng Điền, Đấng sáng lập Dòng Thừa Sai bác Ái giáo phận Vinh, sinh ra tại giáo phận Vinh và hiện đang hoạt động một cách hăng say với nhiều trọng trách trong Dòng và trong giáo phận.Cha Giuse sinh ngày 10.04.1934, tại giáo xứ Tân Hội, hạt Ngàn Sâu, thuộc xã Hương Trạch, huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tĩnh.Là một chú bé ngoan hiền và có ước nguyện đi tu ngay từ nhỏ, nên ngày 15.08.1050 chú đã xin gia nhập Chủng viện.Sau 8 năm ở Tiểu chủng viện Xã Đoài, thầy Điền được bề trên cho đi thực tập (Kẻ giảng) 2 năm, từ 1958 đến1960, và ngay trong năm1960, thầy được gia nhập Đại chủng viện.Trải qua 6 năm ở Đại chủng viện Phanxicô, tháng 12 năm 1966, thầy được thụ phong linh mục.Từ 1966 đến 1970 cha Giuse phục vụ tại Tòa giám mục Xã Đoài.Năm 1970-1979: quản xứ Đông Yên, Kỳ Lợi, Kỳ Anh, Hà Tĩnh.Năm 1979-1984: Quản xứ kiêm quản hạt Quy Chính, Nam Diên, Nam Đàn, Nghệ An.Năm 1984 đến nay quản xứ kiêm quản hạt Nhân Hòa, Nghi Thuận, Nghi Lộc, Nghệ An.Ngoài việc quản hạt, quản xứ, cha còn làm Trưởng Ban giáo dân của giáo phận.Về phía Hội Dòng, ngoài tư cách là Đấng sáng lập, cha còn được Dòng trao nhiệm vụ Bề trên Tổng quyền và là người đào tạo chính của Hội Dòng.3. Linh đạo của Hội DòngTheo gương Chúa Giêsu là Đấng đã đến thế gian này để thực thi thánh ý Thiên Chúa và cứu độ con người, nhất là những người nghèo khó, đau khổ, Hội Dòng đón nhận sự thúc đẩy của Chúa Thánh Thần trong mọi công việc, nhất là công việc từ thiện bác ái, miễn sao công việc đó làm cho “Thiên Chúa được tôn vinh và con người được hạnh phúc”. Công việc đó, trước hết được thể hiện trong cộng đoàn, sau đến những nơi khác. (x. Nội Quy [NQ], các số 1,2 và 3).Và để cụ thể mẫu gương theo Chúa đi trao tặng tinh tình thương, Hội Dòng đã nhận Đức Maria Thăm Viếng làm quan thầy.4. Tổ chức Hội DòngĐể thực thi được con đường thiêng liêng trên đây, Hội Dòng đã có những tổ chức cụ thể.* Hai nhánh tu trì:Hội Dòng TSBA gồm hai nhánh: Hội Dòng Nam và Hội Dòng Nữ. Mỗi nhánh có sinh hoạt riêng biệt, nhưng cùng chung một linh đạo (x. Hiến Pháp [HP], số 1 và 48)* Ban Quản trị Hội DòngVì cùng chung một linh đạo nên Hội Dòng có Ban quản trị chung, gồm: Bề trên Tổng quyền, chị Tổng phụ trách và Ban cố vấn (gồm chị Tổng phụ trách và ba thành viên khác: chị phó, thư ký và quản lý), (và Ban cố vấn này cũng là mô hình cho mỗi cộng đoàn) (x. NQ, số 83 và 86)Thời hạn của Ban quản trị Hội Dòng và cộng đoàn là 3 năm (x. NQ, số 88)Tuy nhiên, vì là một Hội Dòng của giáo phận, nên trên hết, Hội Dòng sống dưới sự tuân phục Đức giám mục giáo phận. (x. NQHP, số 76)* Đào tạo nhân sự- Tiếp nhận ơn gọiNhư đã nói, việc thành lập Dòng, một phần cũng vì đáp ứng những thanh niên, thiếu nữ không có đủ những điều kiện để gia nhập các Hội Dòng khác, nên điều đầu tiên mà Hội Dòng có tính cách mở đó là tiếp nhận ơn gọi có trình độ học vấn từ lớp 10 trở lên, hoặक
क
ũng क:ó thể thấp hơn, tuỳ điều kiện để Hội Dòng duय
ệt xét, và đang còn độc thân. Nhưng sau đó Hội Dòng sẽ vì tinh thần bác ái và trách nhiệm với sứ mạng Chúa trao để đào tạo lên cao hơn (x. HP, số 77). - Tập ViệnĐể được tiếp nhận vào Tập viện, phải từ 18 tuổi trở lên và có ý thức trưởng thành trong sự tự do chọn lựa bậc sống của mình, được cộng đoàn bỏ phiếu tiến cử (x. NQ, số 78 và 79).Thời gian ở Tập viện là 2 năm.- Khấn tạmSau thời gian ở Tập viện, tập sinh sẽ được duय
ệt xét để được tiến tới thực hiện lời khấn. Khấn sinh sẽ giữ lời cam kết với Chúa về đời sống Khiết tịnh, Vâng phục, Thanh bần và Bác ái.
Thời gian khấn tạm tối đa là 6 năm, mỗi năm lặp lại một lần। Tuy nhiên, vì lý do đặc biệt, người tu sĩ có thể được phép kéo dài thời gian khấn tạm, nhưng không được quá 8 năm (x. HP điều 43 và 44).- Khấn trọnHết thời gian khấn tạm và được sự đồng ý của các vị hữu trách Dòng, khấn sinh có thể khấn trọn đời. Khi khấn trọn đời, người tu sĩ có mọi trách nhiệm và quyền lợi như quy định của Hiến Pháp Dòng.
5. Các cộng đoànHội Dòng hiện có 432 thành viên nữ và 35 nam, trong đó có 51 nữ tu khấn trọn, 150 nữ tu khấn tạm, 61 tập sinh nữ và 7 tập sinh nam, quy ngụ trong 40 cộng đoàn sâu đây:* Cộng đoàn Đông YênĐịa chỉ: xã Kỳ Lợi, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh. ĐT: 039.868039* Cộng đoàn Quy ChínhĐịa chỉ: xã Nam Diên, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An.ĐT: 038.3921116.* Cộng đoàn Đạo ĐồngĐịa chỉ: xã Quang Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3628227.* Cộng đoàn Tân HươngĐịa chỉ: xã Nghi Vạn, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3618237.* Cộng đoàn Phú LễĐịa chỉ: xã Hương Trạch, huyện Hương Khê, tỉnh Hà TĩnhĐT: 0390.873281.* Cộng đoàn Đồng KénĐịa chỉ: xã Quang Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ AnĐT: 038. 3638144.* Cộng đoàn Nguyệt LangĐịa chỉ: xã Quang Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ AnĐT:* Cộng đoàn Xuân AnĐịa chỉ: xã Quỳnh Xuân, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3669060.* Cộng đoàn Tràng ĐìnhĐịa chỉ: xã Yên Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà TĩnhĐT:* Cộng đoàn Vĩnh PhướcĐịa chỉ: xã Cẩm Phúc, huyện Cẩm Xuyên, tỉnh Hà TĩnhĐT: 0972.967033* Cộng đoàn Gia HưngĐịa chỉ: xã Hưng Trạch, huyện Bố Trách, tỉnh Quảng BìnhĐT: 052.506067* Cộng đoàn Thuận NghĩaĐịa chỉ: xã Quỳnh Lâm, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ AnĐT:038.3245279* Cộng đoàn Thượng NậmĐịa chỉ: xã Hồng Long, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ AnĐT:038.3781281* Cộng đoàn Cương GiánĐịa chỉ: Xuân Liên, Nghi Xuân, hà TĩnhĐT: 039.823173* Cộng đoàn Tràng LưuĐịa chỉ: xã Lộc Yên, huyện Hương Khê, tỉnh Hà TĩnhĐT: 039.870519.* Cộng đoàn Tĩnh GiangĐịa chỉ: Tp. Hà Tĩnh, tỉnh Hà TĩnhĐT:* Cộng đoàn Tân LậpĐịa chỉ: xã Hậu Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ AnĐT:038.3636479* Cộng đoàn Cồn CảĐịa chỉ: xã Nghĩa Lộc, huyện Nghĩa Đàn, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.329608.* Cộng đoàn Trung PhuĐịa chỉ: xã Công Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3687374.* Cộng đoàn Cổ LãmĐịa chỉ: xã Nghi Văn, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3617259.* Cộng đoàn Nhân HòaĐịa chỉ: xã Nghi Thuận, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3796341.* Cộng đoàn Bình Thuận Địa chỉ: xã Nghi Thuận, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3779171.* Cộng đoàn Tràng ĐenĐịa chỉ: xã Nam Hưng, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3785603.* Cộng đoàn Xã Đoài (Trung tâm trẻ khuyết tật 19/3)Địa chỉ: xã Nghi Diên, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3613947.* Cộng đoàn Làng NamĐịa chỉ: xã Nghi Trung, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3615771.* Cộng đoàn Rú ĐấtĐịa chỉ: xã Long Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ AnĐT: * Cộng đoàn Họ NaĐịa chỉ: xã Phúc Trạch, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng BìnhĐT:* Cộng đoàn Thọ HòaĐịa chỉ: Giáo xứ Phú Thọ Hòa, Tp. HCMĐT: 08.8608571.* Cộng đoàn Bình Hưng HòaĐịa chỉ: Giáo xứ Văn Côi, Tp.HCMĐT: 08.4269773.* Cộng đoàn Gò VấpĐịa chỉ: Giáo xứ Lạng Sơn, Tp.HCMĐT: 08.2444143.* Cộng đoàn Ngọc LũĐịa chỉ: Giáo xứ Ngọc Lũ, Tp. Hà NộiĐT:* Cộng đoàn Phát DiệmĐịa chỉ:Giáo xứ Ninh Bình, Tp. Ninh BìnhĐT:* Cộng đoàn Lai ỔnĐịa chỉ: Giáo xứ Lai Ổn, Tp. Thái BìnhĐT:* Cộng đoàn Nam XáĐịa chỉ:Giáo xứ Khoan Vĩ, Tp. Hà NộiĐT:* Cộng đoàn Hóa LộcĐịa chỉ:Giáo xứ Hóa Lộc, Tp. Ninh BìnhĐT:* Cộng đoàn Châu SơnĐịa chỉ: Nho Quan, tỉnh Ninh BìnhĐT:* Cộng đoàn Buôn HồĐịa chỉ: Giáo xứ Buôn Hồ, tỉnh Đắk LắkĐT: 050.870507* Cộng đoàn Yên PhápĐịa chỉ: xã Hưng Thịnh, Hưng Nguyên, Nghệ An ĐT: 038.3581557* Cộng đoàn Yên Đại (Cộng đoàn Nam)Địa chỉ: xã Nghi Phú, huyện Nghi Lộc, Tp. VinhĐT:
1. Nguồn gốcGiáo phận Vinh là một giáo phận rộng lớn, trải dài trên ba tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh và Quảng Bình, với con số tín hữu vào hàng những giáo phận đông nhất ở Việt Nam. Tuy là một giáo phận rộng về diện tích và đông về dân số, nhưng lại là giáo phận có nhiều khó khăn, nhất là vấn đề kinh tế, bởi vị thế của giáo phận nằm ngay dãi eo đất niềm Trung, nơi thường xuyên phải hứng chịu những khó khăn khắt nghiệt của thiên nhiên: bão lụt, giá lạnh, nắng nóng. Nhưng vùng đất khắc nghiệt này cũng tạo nên con người có tính cách năng động, chịu thương chịu khó và sẵn sàng dấn thân cho những lý tưởng cao đẹp như lịch sử của Việt Nam đã làm chứng. Tính cách đó cũng in đậm nơi người tín hữu vùng đất Nghệ - Tĩnh - Bình, và vì vậy, có thể nói giáo phận Vinh đang là giáo phận có ơn gọi cao nhất ở Việt Nam. Tuy nhiên, khát khao, ước muốn là một chuyện, mà thực tế lại là một chuyện. Ơn gọi ở giáo phận Vinh thật dồi dào, nhưng do điều kiện khó khăn của lịch sử và kinh tế, nên nhiều người đành gác lại lý tưởng dâng hiến tu trì của mình, do trong giáo phận chỉ có một Hội Dòng duy nhất là Mến Thánh Giá Vinh. Vì chỉ có một Hội Dòng duy nhất trong giáo phận như thế, mà ơn gọi thì “quá nhiều”, nên buộc Hội Dòng phải chọn lựa, và không vì chọn lựa đi nữa, thì cũng không có đủ điều kiện cơ sở vật chất để tiếp nhận ơn gọi, do đó phải giới hạn trong việc tiếp nhận người vào. Trước tình hình đó, nhiều người đã phải Nam tiến để tìm những cộng đoàn tu trì đón nhận sự dâng hiến của mình. Nhưng như đã nói là do điều kiện đất nước và do khó khăn kinh tế của điạ phương giáo phận Vinh, nên nhiều bạn trẻ khi vào niềm Nam vẫn không tìm được nơi tiếp nhận sự quảng đại của đời mình. Trong khi đó, thì ngay tại quê hương giáo phận Vinh lại có nhiều người đau khổ cần đến sự yêu thương, phục vụ của người khác. Trước tình cảnh đó, linh mục Giuse Nguyễn Đăng Điền đã nghĩ đến việc nên lập một cộng đoàn tu trì khác nữa ngay tại vùng đất Nghệ - Tĩnh – Bình để vừa đáp ứng được nhu cầu khát khao dâng hiến cuộc đời cho Thiên Chúa của nhiều bạn trẻ, cũng như để những người khổ đau có được sự chăm sóc, phục vụ. Ý tưởng đó đã thúc đẩy cho quyết định bắt tay vào việc. Lúc đó là vào năm 1980.Cha Giuse đưa ý tưởng của mình trình bày với Đức giám mục lúc bấy giờ là Đức cha Phêrô Trần Xuân Hạp. Ngài nhận thấy đó là một ý tưởng hay. Nhưng với sự khôn ngoan và là người hiểu quy luật tự nhiên là phải có sự tiệm tiến, nên Đức cha cho phép cha Giuse âm thầm thực hiện ý tưởng của mình. Sau 20 năm thử nghiệm, Đức cha nhận thấy đó quả là một công việc mà Thánh Thần đã gợi hứng, và Hội Dòng đã thể hiện được lòng thương xót của Thiên Chúa, mang lại sự an ủi cho nhiều người bất hạnh, nên ngày 18.01.2000, Đức cha đã châu phê Hội Dòng với tên gọi là Hội Dòng Thừa Sai Bác Ái giáo phận Vinh, cùng chuẩn duyệt cuốn Nội Quy, Hiến Pháp của Hội Dòng. Hội Dòng nhận Đức Mẹ Thăm Viếng làm Quan thầy.2. Đôi nét về Đấng sáng lậpCha Giuse Nguyễn Đăng Điền, Đấng sáng lập Dòng Thừa Sai bác Ái giáo phận Vinh, sinh ra tại giáo phận Vinh và hiện đang hoạt động một cách hăng say với nhiều trọng trách trong Dòng và trong giáo phận.Cha Giuse sinh ngày 10.04.1934, tại giáo xứ Tân Hội, hạt Ngàn Sâu, thuộc xã Hương Trạch, huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tĩnh.Là một chú bé ngoan hiền và có ước nguyện đi tu ngay từ nhỏ, nên ngày 15.08.1050 chú đã xin gia nhập Chủng viện.Sau 8 năm ở Tiểu chủng viện Xã Đoài, thầy Điền được bề trên cho đi thực tập (Kẻ giảng) 2 năm, từ 1958 đến1960, và ngay trong năm1960, thầy được gia nhập Đại chủng viện.Trải qua 6 năm ở Đại chủng viện Phanxicô, tháng 12 năm 1966, thầy được thụ phong linh mục.Từ 1966 đến 1970 cha Giuse phục vụ tại Tòa giám mục Xã Đoài.Năm 1970-1979: quản xứ Đông Yên, Kỳ Lợi, Kỳ Anh, Hà Tĩnh.Năm 1979-1984: Quản xứ kiêm quản hạt Quy Chính, Nam Diên, Nam Đàn, Nghệ An.Năm 1984 đến nay quản xứ kiêm quản hạt Nhân Hòa, Nghi Thuận, Nghi Lộc, Nghệ An.Ngoài việc quản hạt, quản xứ, cha còn làm Trưởng Ban giáo dân của giáo phận.Về phía Hội Dòng, ngoài tư cách là Đấng sáng lập, cha còn được Dòng trao nhiệm vụ Bề trên Tổng quyền và là người đào tạo chính của Hội Dòng.3. Linh đạo của Hội DòngTheo gương Chúa Giêsu là Đấng đã đến thế gian này để thực thi thánh ý Thiên Chúa và cứu độ con người, nhất là những người nghèo khó, đau khổ, Hội Dòng đón nhận sự thúc đẩy của Chúa Thánh Thần trong mọi công việc, nhất là công việc từ thiện bác ái, miễn sao công việc đó làm cho “Thiên Chúa được tôn vinh và con người được hạnh phúc”. Công việc đó, trước hết được thể hiện trong cộng đoàn, sau đến những nơi khác. (x. Nội Quy [NQ], các số 1,2 và 3).Và để cụ thể mẫu gương theo Chúa đi trao tặng tinh tình thương, Hội Dòng đã nhận Đức Maria Thăm Viếng làm quan thầy.4. Tổ chức Hội DòngĐể thực thi được con đường thiêng liêng trên đây, Hội Dòng đã có những tổ chức cụ thể.* Hai nhánh tu trì:Hội Dòng TSBA gồm hai nhánh: Hội Dòng Nam và Hội Dòng Nữ. Mỗi nhánh có sinh hoạt riêng biệt, nhưng cùng chung một linh đạo (x. Hiến Pháp [HP], số 1 và 48)* Ban Quản trị Hội DòngVì cùng chung một linh đạo nên Hội Dòng có Ban quản trị chung, gồm: Bề trên Tổng quyền, chị Tổng phụ trách và Ban cố vấn (gồm chị Tổng phụ trách và ba thành viên khác: chị phó, thư ký và quản lý), (và Ban cố vấn này cũng là mô hình cho mỗi cộng đoàn) (x. NQ, số 83 và 86)Thời hạn của Ban quản trị Hội Dòng và cộng đoàn là 3 năm (x. NQ, số 88)Tuy nhiên, vì là một Hội Dòng của giáo phận, nên trên hết, Hội Dòng sống dưới sự tuân phục Đức giám mục giáo phận. (x. NQHP, số 76)* Đào tạo nhân sự- Tiếp nhận ơn gọiNhư đã nói, việc thành lập Dòng, một phần cũng vì đáp ứng những thanh niên, thiếu nữ không có đủ những điều kiện để gia nhập các Hội Dòng khác, nên điều đầu tiên mà Hội Dòng có tính cách mở đó là tiếp nhận ơn gọi có trình độ học vấn từ lớp 10 trở lên, hoặक
क
ũng क:ó thể thấp hơn, tuỳ điều kiện để Hội Dòng duय
ệt xét, và đang còn độc thân. Nhưng sau đó Hội Dòng sẽ vì tinh thần bác ái và trách nhiệm với sứ mạng Chúa trao để đào tạo lên cao hơn (x. HP, số 77). - Tập ViệnĐể được tiếp nhận vào Tập viện, phải từ 18 tuổi trở lên và có ý thức trưởng thành trong sự tự do chọn lựa bậc sống của mình, được cộng đoàn bỏ phiếu tiến cử (x. NQ, số 78 và 79).Thời gian ở Tập viện là 2 năm.- Khấn tạmSau thời gian ở Tập viện, tập sinh sẽ được duय
ệt xét để được tiến tới thực hiện lời khấn. Khấn sinh sẽ giữ lời cam kết với Chúa về đời sống Khiết tịnh, Vâng phục, Thanh bần và Bác ái.
Thời gian khấn tạm tối đa là 6 năm, mỗi năm lặp lại một lần। Tuy nhiên, vì lý do đặc biệt, người tu sĩ có thể được phép kéo dài thời gian khấn tạm, nhưng không được quá 8 năm (x. HP điều 43 và 44).- Khấn trọnHết thời gian khấn tạm và được sự đồng ý của các vị hữu trách Dòng, khấn sinh có thể khấn trọn đời. Khi khấn trọn đời, người tu sĩ có mọi trách nhiệm và quyền lợi như quy định của Hiến Pháp Dòng.
5. Các cộng đoànHội Dòng hiện có 432 thành viên nữ và 35 nam, trong đó có 51 nữ tu khấn trọn, 150 nữ tu khấn tạm, 61 tập sinh nữ và 7 tập sinh nam, quy ngụ trong 40 cộng đoàn sâu đây:* Cộng đoàn Đông YênĐịa chỉ: xã Kỳ Lợi, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh. ĐT: 039.868039* Cộng đoàn Quy ChínhĐịa chỉ: xã Nam Diên, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An.ĐT: 038.3921116.* Cộng đoàn Đạo ĐồngĐịa chỉ: xã Quang Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3628227.* Cộng đoàn Tân HươngĐịa chỉ: xã Nghi Vạn, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3618237.* Cộng đoàn Phú LễĐịa chỉ: xã Hương Trạch, huyện Hương Khê, tỉnh Hà TĩnhĐT: 0390.873281.* Cộng đoàn Đồng KénĐịa chỉ: xã Quang Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ AnĐT: 038. 3638144.* Cộng đoàn Nguyệt LangĐịa chỉ: xã Quang Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ AnĐT:* Cộng đoàn Xuân AnĐịa chỉ: xã Quỳnh Xuân, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3669060.* Cộng đoàn Tràng ĐìnhĐịa chỉ: xã Yên Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà TĩnhĐT:* Cộng đoàn Vĩnh PhướcĐịa chỉ: xã Cẩm Phúc, huyện Cẩm Xuyên, tỉnh Hà TĩnhĐT: 0972.967033* Cộng đoàn Gia HưngĐịa chỉ: xã Hưng Trạch, huyện Bố Trách, tỉnh Quảng BìnhĐT: 052.506067* Cộng đoàn Thuận NghĩaĐịa chỉ: xã Quỳnh Lâm, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ AnĐT:038.3245279* Cộng đoàn Thượng NậmĐịa chỉ: xã Hồng Long, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ AnĐT:038.3781281* Cộng đoàn Cương GiánĐịa chỉ: Xuân Liên, Nghi Xuân, hà TĩnhĐT: 039.823173* Cộng đoàn Tràng LưuĐịa chỉ: xã Lộc Yên, huyện Hương Khê, tỉnh Hà TĩnhĐT: 039.870519.* Cộng đoàn Tĩnh GiangĐịa chỉ: Tp. Hà Tĩnh, tỉnh Hà TĩnhĐT:* Cộng đoàn Tân LậpĐịa chỉ: xã Hậu Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ AnĐT:038.3636479* Cộng đoàn Cồn CảĐịa chỉ: xã Nghĩa Lộc, huyện Nghĩa Đàn, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.329608.* Cộng đoàn Trung PhuĐịa chỉ: xã Công Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3687374.* Cộng đoàn Cổ LãmĐịa chỉ: xã Nghi Văn, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3617259.* Cộng đoàn Nhân HòaĐịa chỉ: xã Nghi Thuận, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3796341.* Cộng đoàn Bình Thuận Địa chỉ: xã Nghi Thuận, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3779171.* Cộng đoàn Tràng ĐenĐịa chỉ: xã Nam Hưng, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3785603.* Cộng đoàn Xã Đoài (Trung tâm trẻ khuyết tật 19/3)Địa chỉ: xã Nghi Diên, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3613947.* Cộng đoàn Làng NamĐịa chỉ: xã Nghi Trung, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ AnĐT: 038.3615771.* Cộng đoàn Rú ĐấtĐịa chỉ: xã Long Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ AnĐT: * Cộng đoàn Họ NaĐịa chỉ: xã Phúc Trạch, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng BìnhĐT:* Cộng đoàn Thọ HòaĐịa chỉ: Giáo xứ Phú Thọ Hòa, Tp. HCMĐT: 08.8608571.* Cộng đoàn Bình Hưng HòaĐịa chỉ: Giáo xứ Văn Côi, Tp.HCMĐT: 08.4269773.* Cộng đoàn Gò VấpĐịa chỉ: Giáo xứ Lạng Sơn, Tp.HCMĐT: 08.2444143.* Cộng đoàn Ngọc LũĐịa chỉ: Giáo xứ Ngọc Lũ, Tp. Hà NộiĐT:* Cộng đoàn Phát DiệmĐịa chỉ:Giáo xứ Ninh Bình, Tp. Ninh BìnhĐT:* Cộng đoàn Lai ỔnĐịa chỉ: Giáo xứ Lai Ổn, Tp. Thái BìnhĐT:* Cộng đoàn Nam XáĐịa chỉ:Giáo xứ Khoan Vĩ, Tp. Hà NộiĐT:* Cộng đoàn Hóa LộcĐịa chỉ:Giáo xứ Hóa Lộc, Tp. Ninh BìnhĐT:* Cộng đoàn Châu SơnĐịa chỉ: Nho Quan, tỉnh Ninh BìnhĐT:* Cộng đoàn Buôn HồĐịa chỉ: Giáo xứ Buôn Hồ, tỉnh Đắk LắkĐT: 050.870507* Cộng đoàn Yên PhápĐịa chỉ: xã Hưng Thịnh, Hưng Nguyên, Nghệ An ĐT: 038.3581557* Cộng đoàn Yên Đại (Cộng đoàn Nam)Địa chỉ: xã Nghi Phú, huyện Nghi Lộc, Tp. VinhĐT:
Khánh thành Trung tâm trẻ khuyết tật và làm phép nhà nguyện CĐ Thừa Sai Bác Ái Tân Hương
Vào lúc 07h30’ ngày 30/07/2008, Cộng đoàn Thừa Sai Bác Ái (TSBA) Tân Hương đã long trọng mừng lễ khánh thành Trung tâm trẻ khuyết tật và làm phép nhà nguyện. Đức giám mục Phaolô Maria đã chủ sự các nghi thức và dâng Thánh lễ tạ ơn cho Cộng đoàn nơi đây. Cũng có 17 linh mục, đông đảo nam nữ tu sĩ, chủng sinh, giáo dân và khách mời gần xa tham dự.
Cộng đoàn TSBA Tân Hương thuộc Hội Dòng TSBA giáo phận Vinh, do linh mục Giuse Nguyễn Đăng Điền sáng lập.Sau khi thành lập một số cơ sở đó đây, năm 1994 cha Giuse đã cùng bảy chị em khác gầy dựng một cộng đoàn tại giáo họ Tân Hương, xứ Bố Sơn, thuộc xã Nghi Vạn, huyện Nghi Lộc, Tỉnh Nghệ An. Nói là lập cộng đoàn tu trì, nhưng lúc bấy giờ tất cả bảy chị em theo cha Giuse để thực hiện lý tưởng bác ái theo Tin Mừng đều chỉ là những người bắt đầu hành trình đời tu; và bảy “trái tim vàng”, nói theo kiểu chị trưởng cộng đoàn Maria Đặng Thị Phúc, khát khao dâng hiến cuộc đời cho Đức Giêsu này phải sống trong mấy gian nhà lá chật chội. Dẫu nơi ăn chốn ở và điều kiện sống còn muôn phần khó khăn, nhưng các chị vẫn thể hiện được sự hăng say trong đời sống dâng hiến và tỏ lộ gương sáng trong công việc yêu thương phục vụ những người đau khổ nơi các gia đình gặp nhiều khó khăn. Thấy vậy, Đức cha mới xây cho các chị một ngôi nhà nhỏ để các chị bớt lo lắng về cơ sở vật chất, nhất là lúc mưa gió bão lụt, mùa đông giá lạnh, ngõ hầu các chị tập trung tốt hơn cho công việc tu luyện và thực hiện lý tưởng yêu thương. Từ đó, người ta thấy hình ảnh người nữ tu TSBA xuất hiện nhiều hơn trong các ngôi nhà rách nát nơi có những người ốm đau, bệnh tật.Sự thiện có sức hấp dẫn. Gương sáng các chị thể hiện đã cuốn hút thêm những ơn gọi mới, và vì vậy ngôi nhà xây dựng vào năm 2000 đã trở nên chật chội. Với tư cách là người có trách nhiệm đầu tiên cổ võ, lo liệu cho vấn đề ơn gọi trong địa hạt của mình, nên năm 2002, Đức cha Phaolô Maria lại một lần nữa giúp đỡ cho các chị xây dựng thêm một ngôi nhà cấp bốn. Tạm yên tâm với chỗ ở, và sau khi một số chị em trở về từ trung tâm huấn luyện của Hội Dòng tại Quy Chính, các chị liền đẩy mạnh công việc chứng tá cho tình yêu của Thiên Chúa bằng cách đón mấy em khuyết tật, mồ côi về chăm sóc. Tiếng lành đồn xa. Công việc bác ái của các chị đến tai nhiều người, nên những gia đình nghèo khó có con bị khuyết tật liền đưa đến gửi gắm, nương nhờ các chị. Lúc đầu, với tinh thần của Hội Dòng khởi nguồn từ Phúc Âm không cho phép các chị từ chối bất cứ ai. Nhưng vì chỉ có hai ngôi nhà cấp bốn, và nguồn kinh tế chủ yếu dựa vào mấy sào ruộng nên chẳng mấy chốc không cho phép các chị thực hiện được như lòng mình mong ước.Thiên Chúa là tình yêu, do đó công việc yêu thương trước hết là công việc của Chúa. Thấy công việc bác ái nơi các chị, nhiều người con khác của Chúa nơi cộng đoàn giáo họ Tân Hương, nơi các giáo họ trong giáo xứ Bố Sơn và nhiều nơi khác, lúc dăm bảy cân gạo, vài ba bó rau, dăm bảy con cái, lúc dăm bảy chục hay vài ba trăm ngàn... mang đến tiếp tay với các chị để các chị lo cho các cháu. Nhờ những tấm lòng này, các chị không những đỡ vất vả trong việc lo lương thực hằng ngày cho các cháu, mà còn mua thêm được một số tấm tôn để che chắn, mở rộng thêm chỗ sinh hoạt, cũng như đón tiếp thêm được mấy cháu.Với những con người tự nguyện đi vào con đường hẹp như các chị và với các cháu khuyết tật con nhà nghèo đói thì điều kiện ăn ở như thế cũng là được rồi. Nhưng với một số vị ân nhân, họ cho rằng những người suốt một đời tận hiến cho Thiên Chúa như các chị, những người mang thương tích của Chúa Giêsu trên mình như các cháu cần phải có một nơi ở xứng đáng hơn, cũng như cần phải có thêm chỗ để có thể tiếp nhận những ơn gọi mới và các cháu, nên họ đã thúc đẩy các chị nâng cấp cơ sở.Được sự giúp đỡ của các ân nhân, ngày 25/02/2006 cộng đoàn TSBA Tân Hương đã khởi công Trung tâm trẻ khuyết tật, trong đó có một phần dành làm chỗ ở cho các chị, và đặc biệt lầu trên cùng dùng làm nhà nguyện, nơi các chị bày tỏ cụ thể đức thờ phượng củ mình đối với Thiên Chúa và kín múc sức mạnh để phục vụ ngày một tốt hơn. Ngôi nhà cao ba tầng với tổng diện tích là 810 m2.Trước niềm vui Trung Tâm Khuyết Tật khá khang trang được hoàn thành, Đức cha Phaolô Maria kêu gọi mọi người cầu nguyện cho các ân nhân đã quảng đại đóng góp công của vào ngôi nhà tình thương này, và ngài nhắn nhủ riêng các chị TSBA Tân Hương rằng: “Cơ sở vật chất chỉ phương tiện để giúp các chị thực hiện tốt hơn lý tưởng đời tu của mình, để hỗ trợ cho các chị dễ dàng đạt đến mục đích đời dâng hiến. Do đó, nếu các chị chỉ dừng lại ở phương tiện, bám chấp vào phương tiện thì sẽ đánh mất đi lý tưởng tốt đẹp ban đầu, sai lệch đi mục đích. Mục đích của người tu sĩ là nên trọn lành theo gương Chúa Giêsu trong đời sống Vâng Phục, Thanh Khiết và Nghèo Khó. Vì thế, nếu việc sử dụng cơ sở vật chất mà không làm cho các chị tiến tới trong việc thực thi Ba Lời khuyên Phúa Âm và sống linh đạo của Hội Dòng ‘Tất cả cho vinh quang Thiên Chúa và hạnh phúc con con’, thì các chị cần phải nghiêm chỉnh suy xét lại”.Cộng đoàn TSBA Tân Hương hiện có 30 thành viên, trong đó có 4 chị khấn trọng đời, 5 chị khấn tạm, 4 tập sinh và 17 đệ tử.Trước khi Trung Tâm mở cửa đón thêm các cháu khuyết tật, mồ côi khác, hiện tại có 20 cháu sẽ được các chị dọn lên sống trong các căn phòng mới sau buổi lễ khánh thành.Cầu chúc các chị TSBA Tân Hương luôn cảm nghiệm dồi dào tình Chúa - tình yêu thương được biểu lộ cao độ trên thập giá, để các chị ngày một dấn thân triệt để cho những mảnh đời đau khổ đang cần đến tình Chúa và tình người.
Cộng đoàn TSBA Tân Hương thuộc Hội Dòng TSBA giáo phận Vinh, do linh mục Giuse Nguyễn Đăng Điền sáng lập.Sau khi thành lập một số cơ sở đó đây, năm 1994 cha Giuse đã cùng bảy chị em khác gầy dựng một cộng đoàn tại giáo họ Tân Hương, xứ Bố Sơn, thuộc xã Nghi Vạn, huyện Nghi Lộc, Tỉnh Nghệ An. Nói là lập cộng đoàn tu trì, nhưng lúc bấy giờ tất cả bảy chị em theo cha Giuse để thực hiện lý tưởng bác ái theo Tin Mừng đều chỉ là những người bắt đầu hành trình đời tu; và bảy “trái tim vàng”, nói theo kiểu chị trưởng cộng đoàn Maria Đặng Thị Phúc, khát khao dâng hiến cuộc đời cho Đức Giêsu này phải sống trong mấy gian nhà lá chật chội. Dẫu nơi ăn chốn ở và điều kiện sống còn muôn phần khó khăn, nhưng các chị vẫn thể hiện được sự hăng say trong đời sống dâng hiến và tỏ lộ gương sáng trong công việc yêu thương phục vụ những người đau khổ nơi các gia đình gặp nhiều khó khăn. Thấy vậy, Đức cha mới xây cho các chị một ngôi nhà nhỏ để các chị bớt lo lắng về cơ sở vật chất, nhất là lúc mưa gió bão lụt, mùa đông giá lạnh, ngõ hầu các chị tập trung tốt hơn cho công việc tu luyện và thực hiện lý tưởng yêu thương. Từ đó, người ta thấy hình ảnh người nữ tu TSBA xuất hiện nhiều hơn trong các ngôi nhà rách nát nơi có những người ốm đau, bệnh tật.Sự thiện có sức hấp dẫn. Gương sáng các chị thể hiện đã cuốn hút thêm những ơn gọi mới, và vì vậy ngôi nhà xây dựng vào năm 2000 đã trở nên chật chội. Với tư cách là người có trách nhiệm đầu tiên cổ võ, lo liệu cho vấn đề ơn gọi trong địa hạt của mình, nên năm 2002, Đức cha Phaolô Maria lại một lần nữa giúp đỡ cho các chị xây dựng thêm một ngôi nhà cấp bốn. Tạm yên tâm với chỗ ở, và sau khi một số chị em trở về từ trung tâm huấn luyện của Hội Dòng tại Quy Chính, các chị liền đẩy mạnh công việc chứng tá cho tình yêu của Thiên Chúa bằng cách đón mấy em khuyết tật, mồ côi về chăm sóc. Tiếng lành đồn xa. Công việc bác ái của các chị đến tai nhiều người, nên những gia đình nghèo khó có con bị khuyết tật liền đưa đến gửi gắm, nương nhờ các chị. Lúc đầu, với tinh thần của Hội Dòng khởi nguồn từ Phúc Âm không cho phép các chị từ chối bất cứ ai. Nhưng vì chỉ có hai ngôi nhà cấp bốn, và nguồn kinh tế chủ yếu dựa vào mấy sào ruộng nên chẳng mấy chốc không cho phép các chị thực hiện được như lòng mình mong ước.Thiên Chúa là tình yêu, do đó công việc yêu thương trước hết là công việc của Chúa. Thấy công việc bác ái nơi các chị, nhiều người con khác của Chúa nơi cộng đoàn giáo họ Tân Hương, nơi các giáo họ trong giáo xứ Bố Sơn và nhiều nơi khác, lúc dăm bảy cân gạo, vài ba bó rau, dăm bảy con cái, lúc dăm bảy chục hay vài ba trăm ngàn... mang đến tiếp tay với các chị để các chị lo cho các cháu. Nhờ những tấm lòng này, các chị không những đỡ vất vả trong việc lo lương thực hằng ngày cho các cháu, mà còn mua thêm được một số tấm tôn để che chắn, mở rộng thêm chỗ sinh hoạt, cũng như đón tiếp thêm được mấy cháu.Với những con người tự nguyện đi vào con đường hẹp như các chị và với các cháu khuyết tật con nhà nghèo đói thì điều kiện ăn ở như thế cũng là được rồi. Nhưng với một số vị ân nhân, họ cho rằng những người suốt một đời tận hiến cho Thiên Chúa như các chị, những người mang thương tích của Chúa Giêsu trên mình như các cháu cần phải có một nơi ở xứng đáng hơn, cũng như cần phải có thêm chỗ để có thể tiếp nhận những ơn gọi mới và các cháu, nên họ đã thúc đẩy các chị nâng cấp cơ sở.Được sự giúp đỡ của các ân nhân, ngày 25/02/2006 cộng đoàn TSBA Tân Hương đã khởi công Trung tâm trẻ khuyết tật, trong đó có một phần dành làm chỗ ở cho các chị, và đặc biệt lầu trên cùng dùng làm nhà nguyện, nơi các chị bày tỏ cụ thể đức thờ phượng củ mình đối với Thiên Chúa và kín múc sức mạnh để phục vụ ngày một tốt hơn. Ngôi nhà cao ba tầng với tổng diện tích là 810 m2.Trước niềm vui Trung Tâm Khuyết Tật khá khang trang được hoàn thành, Đức cha Phaolô Maria kêu gọi mọi người cầu nguyện cho các ân nhân đã quảng đại đóng góp công của vào ngôi nhà tình thương này, và ngài nhắn nhủ riêng các chị TSBA Tân Hương rằng: “Cơ sở vật chất chỉ phương tiện để giúp các chị thực hiện tốt hơn lý tưởng đời tu của mình, để hỗ trợ cho các chị dễ dàng đạt đến mục đích đời dâng hiến. Do đó, nếu các chị chỉ dừng lại ở phương tiện, bám chấp vào phương tiện thì sẽ đánh mất đi lý tưởng tốt đẹp ban đầu, sai lệch đi mục đích. Mục đích của người tu sĩ là nên trọn lành theo gương Chúa Giêsu trong đời sống Vâng Phục, Thanh Khiết và Nghèo Khó. Vì thế, nếu việc sử dụng cơ sở vật chất mà không làm cho các chị tiến tới trong việc thực thi Ba Lời khuyên Phúa Âm và sống linh đạo của Hội Dòng ‘Tất cả cho vinh quang Thiên Chúa và hạnh phúc con con’, thì các chị cần phải nghiêm chỉnh suy xét lại”.Cộng đoàn TSBA Tân Hương hiện có 30 thành viên, trong đó có 4 chị khấn trọng đời, 5 chị khấn tạm, 4 tập sinh và 17 đệ tử.Trước khi Trung Tâm mở cửa đón thêm các cháu khuyết tật, mồ côi khác, hiện tại có 20 cháu sẽ được các chị dọn lên sống trong các căn phòng mới sau buổi lễ khánh thành.Cầu chúc các chị TSBA Tân Hương luôn cảm nghiệm dồi dào tình Chúa - tình yêu thương được biểu lộ cao độ trên thập giá, để các chị ngày một dấn thân triệt để cho những mảnh đời đau khổ đang cần đến tình Chúa và tình người.
Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2008
Linh mục, tu sĩ và cả mấy ngàn người về Thái Hà ủng hộ tinh thần và cầu nguyện
Nhật ký Thái Hà ngày 30/08/2008
Nước mắt của tình hiệp thông
Lúc 6h15 -10h Giờ cầu nguyện sáng nay tại linh địa Thái Hà vừa kết thúc, hiện tượng lạ lại tiếp tục xảy ra. Giáo dân nhìn thấy liền quỳ gối, vừa khóc vừa kêu lên: Mẹ ơi, Mẹ cứu chúng con!
Click vào đây Xem hình ảnh các Linh mục Hà Nội tới cầu nguyện hiệp thông trưa ngày 30.8.2008
Trên bầu trời, hình người nữ đầu đội vương miện bồng hài nhi bên tay trái hiện ra, đứng trên mặt trời vừa mọc; hai luồng sáng từ mặt trời tỏa vút lên. Sau hiện tượng đó là hiện tượng những hình tròn trắng nhỏ với viền màu đỏ xung quanh bắn ra từ mặt trời mới mọc. Tiếp nữa, ngay tại tượng Đức Mẹ Ban Ơn được đặt trước linh đài, hiện tượng lạ cũng xảy ra: Trên đầu Đức Mẹ, những vòng hào quang với đủ sắc màu cứ tỏa ra liên tục. Hiện tượng lạ diễn ra trong vòng 15 phút. Các hiện tượng này lặp lại lúc 9h30 – 10h.
Được biết, cho đến thời điểm này một số người bị đánh bằng dui cui điện vẫn chưa đi lại được. Một số khác đi đến bệnh viện khám, nhưng không được bác sĩ cho giấy chứng thương. Bác sĩ hỏi: làm gì mà bị đánh bằng dùi cui điện thế này? Con cái Chúa thành thật trả lời: Tối qua ra đồn công an cầu nguyện để xin trả người oan khuất, liền bị công an đánh cho. Nghe thế, bác sĩ nói thẳng: đụng đến công an rách việc lắm! Bởi thế, bác sĩ chỉ khám mà không cho giấy chứng thương.
Lúc 11h trưa - Giáo dân đổ về Thái Hà như trảy hội, người thì đi ra linh địa cầu nguyện, người thì ở lại nhà thờ gặp gỡ, chuyện trò động viên nhau trước những gian nan, thử thách. Buổi hành hương kính Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp được bắt đầu. Giáo dân ngồi chật kín trong nhà thờ, ngoài sân và vào tận tầng trệt của tu viện. Sau đó là thánh lễ. Các linh mục đồng tế hầu hết là linh mục đoàn của giáo phận Hà Nội trở về hiệp thông với anh chị em Thái Hà. Bài giảng của cha chánh xứ Thái Hà về thập giá Chúa Kitô đã làm cho rất nhiều người rơi lệ khi biết đến nỗi oan khiên, đau khổ của anh chị em giáo dân Thái Hà. Thánh lễ kết thúc, mọi người tuốn ra cầu nguyện tại linh địa bất chấp trời đang nắng chang chang.
Click vào đây xem Xem hình ảnh giáo dân cầu nguyện ban chiều tại linh đài Đức Mẹ Thái Hà
Lúc 20h15 -Tối nay, số giáo dân các nơi trở về Thái Hà còn đông hơn cả ban trưa. Dương như không còn một chỗ nào trống trong khuôn viên nhà thờ. Sau thánh lễ, đoàn người đông đảo lại nườm nượp tuốn ra linh địa cầu nguyện. Đầu đoàn rước đã đi được một vòng xung quanh linh địa, vậy mà cuối đoàn rước vẫn còn ở trong nhà thờ. Giờ cầu nguyên tối nay kéo dài khoảng hai mươi phút. Lực lượng công an mặc quân phục có mặt tại linh địa thì rất ít, nhưng công an mặc thường phục đi lẫn với giáo dân thì khá đông. Không biết tới đây anh chị em giáo dân Thái Hà sẽ còn phải gặp tai bay vạ gió gì nữa?!
Nước mắt của tình hiệp thông
Lúc 6h15 -10h Giờ cầu nguyện sáng nay tại linh địa Thái Hà vừa kết thúc, hiện tượng lạ lại tiếp tục xảy ra. Giáo dân nhìn thấy liền quỳ gối, vừa khóc vừa kêu lên: Mẹ ơi, Mẹ cứu chúng con!
Click vào đây Xem hình ảnh các Linh mục Hà Nội tới cầu nguyện hiệp thông trưa ngày 30.8.2008
Trên bầu trời, hình người nữ đầu đội vương miện bồng hài nhi bên tay trái hiện ra, đứng trên mặt trời vừa mọc; hai luồng sáng từ mặt trời tỏa vút lên. Sau hiện tượng đó là hiện tượng những hình tròn trắng nhỏ với viền màu đỏ xung quanh bắn ra từ mặt trời mới mọc. Tiếp nữa, ngay tại tượng Đức Mẹ Ban Ơn được đặt trước linh đài, hiện tượng lạ cũng xảy ra: Trên đầu Đức Mẹ, những vòng hào quang với đủ sắc màu cứ tỏa ra liên tục. Hiện tượng lạ diễn ra trong vòng 15 phút. Các hiện tượng này lặp lại lúc 9h30 – 10h.
Được biết, cho đến thời điểm này một số người bị đánh bằng dui cui điện vẫn chưa đi lại được. Một số khác đi đến bệnh viện khám, nhưng không được bác sĩ cho giấy chứng thương. Bác sĩ hỏi: làm gì mà bị đánh bằng dùi cui điện thế này? Con cái Chúa thành thật trả lời: Tối qua ra đồn công an cầu nguyện để xin trả người oan khuất, liền bị công an đánh cho. Nghe thế, bác sĩ nói thẳng: đụng đến công an rách việc lắm! Bởi thế, bác sĩ chỉ khám mà không cho giấy chứng thương.
Lúc 11h trưa - Giáo dân đổ về Thái Hà như trảy hội, người thì đi ra linh địa cầu nguyện, người thì ở lại nhà thờ gặp gỡ, chuyện trò động viên nhau trước những gian nan, thử thách. Buổi hành hương kính Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp được bắt đầu. Giáo dân ngồi chật kín trong nhà thờ, ngoài sân và vào tận tầng trệt của tu viện. Sau đó là thánh lễ. Các linh mục đồng tế hầu hết là linh mục đoàn của giáo phận Hà Nội trở về hiệp thông với anh chị em Thái Hà. Bài giảng của cha chánh xứ Thái Hà về thập giá Chúa Kitô đã làm cho rất nhiều người rơi lệ khi biết đến nỗi oan khiên, đau khổ của anh chị em giáo dân Thái Hà. Thánh lễ kết thúc, mọi người tuốn ra cầu nguyện tại linh địa bất chấp trời đang nắng chang chang.
Click vào đây xem Xem hình ảnh giáo dân cầu nguyện ban chiều tại linh đài Đức Mẹ Thái Hà
Lúc 20h15 -Tối nay, số giáo dân các nơi trở về Thái Hà còn đông hơn cả ban trưa. Dương như không còn một chỗ nào trống trong khuôn viên nhà thờ. Sau thánh lễ, đoàn người đông đảo lại nườm nượp tuốn ra linh địa cầu nguyện. Đầu đoàn rước đã đi được một vòng xung quanh linh địa, vậy mà cuối đoàn rước vẫn còn ở trong nhà thờ. Giờ cầu nguyên tối nay kéo dài khoảng hai mươi phút. Lực lượng công an mặc quân phục có mặt tại linh địa thì rất ít, nhưng công an mặc thường phục đi lẫn với giáo dân thì khá đông. Không biết tới đây anh chị em giáo dân Thái Hà sẽ còn phải gặp tai bay vạ gió gì nữa?!
Ý kiến độc giả - Giải pháp cho Thái Hà: Mở thêm nhà tù và tuyển thêm nhà báo
Kính gửi:
- Ô. Nguyễn Minh Triết, Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam
- Ô. Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng Chính phủ nước CHXHCN Việt Nam
- Ô. Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam
- Ô. Nông Đức Mạnh, Tổng bí thư Ban chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam
Tướng Nhanh và các quan chức CSVN họp báo (Photo:VnMedia)
Kính thưa quý ông,
Vụ giáo xứ Thái Hà (178 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội) đến nay đã kéo dài hơn 8 tháng và đặc biệt căng thẳng trong 2 tuần qua.
Chính quyền địa phương và bộ máy chuyên chính của chế độ dân chủ ngàn lần ưu việt (gồm lực lượng công an và ngành thông tin – truyền thông) đã thực thi công vụ rất có trách nhiệm, nhằm khôi phục trật tự, vãn hồi kỷ cương cần phải có của một xã hội dân chủ - công bằng – văn minh – theo định hướng xã hội chủ nghĩa.
Các cấp thẩm quyền đã áp dụng những biện pháp đặc trưng của nền dân chủ xã hội chủ nghĩa. Những biện pháp vốn đã góp phần xây dựng nền móng cho các chế độ dân chủ ở Liên Xô của đồng chí Xta-lin, ở Trung Quốc của đồng chí Mao Trạch Đông, ở Triều Tiên của đồng chí Kim Nhật Thành, ở Ru-ma-ni của đồng chí Ceaucescu, ở Cuba của đồng chí Fidel Castro, nhất là ở nước ta thời cải cách ruộng đất, đấu tố bọn địa chủ Việt gian.
Trong những ngày qua, bộ máy chuyên chính đã sử dụng các biện pháp: nào vận động các “quần chúng tốt, có giác ngộ cao” lên tiếng vạch trần âm mưu, thủ đoạn của “bọn xấu”, “bọn đội lốt tôn giáo”, "bọn bị thế lực hải ngoại giật giây"; nào dùng báo chí, truyền hình, phát thanh tạo dư luận và phát động đấu tranh; nào dùng các công cụ trấn áp bọn tội phạm là dùi cui, roi điện, kể cả quyết định khởi tố vụ án, họp báo quốc tế nói cho thế giới biết nhà nước hiện nay là rất biết pháp luật và hành động theo pháp luật.
Tuy vậy, các biện pháp trên, nói cho cùng, vẫn chưa đủ làm chùn bước đám giáo dân và tu sĩ – linh mục Thái Hà.
Họ vẫn kiên quyết đòi công lý. Họ vẫn dứt khoát yêu cầu chính quyền ta phải tôn trọng sự thật về hơn 60.000 m2 đất.
Trong suốt ngày 28-08-2008, ngày áp lễ của người công giáo kỷ niệm “Ông thánh Gioan bị bạo chúa Hêrôđê giết” , các công cụ chuyên chính vô sản đã dùng roi điện quất vào người và giầy đinh đạp vào mặt, đã tống vào nhà giam, đã viết bài lên báo, đã phát tin trên truyền hình làm cho mọi người biết bản mặt các thày tu chuyên xúi giục dân biểu tình, gây “rối loạn trật tự công cộng”, “phá hoại tài sản”, “ngang ngược đòi lại đất đã hiến cho nhà nước” .
Nhưng họ không hề lùi bước.
Dường như họ quyết theo gương gã thảo dân Gioan và ngầm liên tưởng, so sánh chúng ta với bạo chúa, hôn quân Hêrôđê!
Tình thế này buộc toàn bộ hệ thống chính trị của nền dân chủ xã hội chủ nghĩa phải vào cuộc.
Nghĩa là phải phát huy mạnh mẽ kinh nghiệm dập tắt mọi biểu hiện muốn vượt ra khỏi khuôn khổ của nền tự do “phải đạo” (chữ của giáo sư văn học Hoàng Ngọc Hiến), muốn ra ngoài kỷ cương của chế độ vì dân-do dân, duy nhất ưu việt của chúng ta.
Do đó, tôi viết bản kiến nghị này với mong muốn góp phần bẻ gãy ý chí của những kẻ ngoan cố và củng cố niềm tin vào nền dân chủ xã hội chủ nghĩa; nêu cao ngọn cờ bách chiến bách thắng của chủ nghĩa Mác-Lênin và con đường tất yếu của lịch sử là xây dựng nền chuyên chính vô sản, đem lại độc lập – tự do - hạnh phúc cho mọi người đi theo Đảng.
Tôi tha thiết kiến nghị:
1. Củng cố và tăng cường sức mạnh của công an-quân đội, lực lượng đáng tin cậy, chỗ dựa vững chắc của nền chuyên chính vô sản, nguồn lực mạnh mẽ của nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, với phương châm ĐÁNH NHANH – ĐÁNH MẠNH – ĐÁNH KHÔNG NƯƠNG TAY:
a/ Bắt ngay các linh mục, tu sĩ Thái Hà:
Cần ra tay bằng mọi cách, kể cả dựng chứng cớ giả, ngụy tạo hiện trường (như công an vẫn thường làm: đem quần lót phụ nữ, bao cao su ngừa thai, súng ống, lựu đạn… giấu trong phòng ở của linh mục), cài người vu cáo để có chứng cớ bắt các linh mục tu sĩ Thái Hà.
b/ Huy động lực lượng trấn áp hùng hậu:
Gồm công an, quân đội, các đơn vị dân quân – tự vệ; sử dụng các phương tiện, khí tài hiện đại (xe cứu hỏa, xe tăng, xe bọc thép; súng phóng lựu; lựu đạn cay…).
Giáo dục các đơn vị tham gia trấn áp đám giáo dân Thái Hà về tinh thần ngoan cường bảo vệ chế độ, noi theo tấm gương của các lực lượng vũ trang Trung Quốc trong sự kiện Thiên An Môn: ĐÁNH NHANH – ĐÁNH MẠNH – ĐÁNH KHÔNG NƯƠNG TAY.
Hiện nay, chúng ta mới chỉ sử dụng lực lượng công an và dân quân địa phương. Chúng ta chưa huy động lực lượng quân đội ở thủ đô. Mặc dù, Quân khu Thủ đô vừa có tập thể lãnh đạo mới – một tập thể có khuynh hướng hợp tác về quân sự với quân đội Hoa Kỳ, dị ứng với phái thân Trung Quốc vốn rất hà khắc, chống lại nhân dân, đặt lợi ích của chế độ cao hơn nhân dân - và trong lịch sử, quân đội rất được lòng dân, chưa hề nhúng tay vào bất kỳ cuộc trấn áp nào, kể cả thời cải cách ruộng đất. Nhưng chúng ta vẫn nuôi hy vọng, khi có lệnh của Đảng, quân đội cũng sẽ ra tay sát cánh với lực lượng công an trấn áp những cuộc tụ họp đưa thỉnh nguyện.
Tuy vậy chúng ta cũng cần nêu cao tinh thần cảnh giác, bởi vì trong hàng ngũ giáo dân Thái Hà, có rất nhiều cựu chiến binh đã từng hy sinh xương máu trong hai cuộc kháng chiến. Nhiều người được huân chương chiến công. Nhiều anh hùng liệt sĩ vốn là giáo dân Thái Hà.
Do đó, cần hết sức cân nhắc khi đưa quân đội tham gia cuộc trấn áp Thái Hà.
Quân đội không dễ dàng thỏa hiệp với công an, lực lượng đáng tin cậy nhất của nền chuyên chính.
c/ Gấp rút xây dựng thêm nhà tù:
Ngày 27-08-2008, chúng ta đã ra quyết định khởi tố vụ án, đã bắt một số giáo dân. Trong đêm 28-08, chúng ta đã đánh vỡ mặt một số phụ nữ già có trẻ có, kể cả một thầy dòng, nhưng chúng vẫn chưa chịu khuất phục. Ngày 29-08, họ còn tụ tập đông hơn trước.
Tình thế này buộc ta phải mạnh tay hơn nữa.
Quần chúng có đạo ở Thái Hà xuống đường. Ta cũng sẽ xuống đường với lực lượng cơ động, sử dụng các khí tài hiện đại nhất, kể cả vũ khí hóa học, quyết dập tắt mọi hình thức tuần hành dù ôn hòa, dù chỉ đọc kinh, hát thánh ca.
Nếu quần chúng cầu nguyện trước trụ sở công an và các Ủy ban nhân dân, chúng ta sẽ thẳng tay giải tán, nếu cần sẽ đưa thẳng họ vào trại giam. Ở đó họ sẽ có thời giờ nghiền ngẫm bài học: trên mảnh đất này, không tồn tại bất cứ linh địa thánh địa nào, chỉ có những mặt bằng có giá trị kinh tế trên sàn giao dịch bất động sản.
Do đó, không thể không mở thêm nhà tù. Nếu cần, sẽ “lập ra nhà tù nhiều hơn trường học” (Hồ Chí Minh – Tuyên ngôn Độc lập 2-09-1945) . Bởi vì, chắc chắn, ngày càng thêm đông đảo giáo dân xuống đường cầu nguyện đòi tôn trọng nhân quyền và công lý. Hơn nữa, cũng sẽ có không ít người vào hùa với giáo dân. Số người này, tuy không phải công giáo nhưng cũng có chung nguyện vọng công lý và nhân quyền, vốn không ít trên đất nước này, sẽ toa rập với giáo dân Thái Hà và nhiều nơi khác nữa.
Giáo dân đòi đất cho nhà thờ, mà sau đó, nếu có đòi được, họ -gồm giáo dân và linh mục- thì cũng chẳng có một chút lợi lộc kinh tế nào cho bản thân. Vậy mà họ vẫn xả thân. Huống chi biết bao người bị mất đất, phần tài sản xương máu của tổ tiện, sẽ còn hăng hái đi đòi đất đến đâu!
Nếu chúng ta không ra tay, thì thế giới sẽ không thể tìm đâu ra một bằng chứng hùng hồn cho một định nghĩa chính xác và toàn vẹn về dân chủ, tự do, pháp quyền xã hội chủ nghĩa.
Vì thế, không thể không xây thêm nhà tù.
Xây thêm nhà tù ở Sài Gòn, Vĩnh Long. Xây thêm ở Lâm Đồng, Tiền Giang, Bình Phước. Xây thêm ở Hà Nội, Thái Bình, Nghệ An, Hà Tĩnh... Khắp 64 tỉnh thành, nơi nào mà không có dân kêu ca bị oan khiên, bị trù dập!
Bởi vậy không thể không xây nhà tù cho những kẻ dám tỏ bày nỗi oan khiên, làm xấu hổ chế độ trước cộng đồng thế giới.
Chúng ta vẫn biết, hiện đang còn nhiều oan khiên và bất công, nhưng đó chỉ là hiện tượng nhất thời, không phản ánh đúng bản chất của nền dân chủ hiện nay của chúng ta, như các vị sáng lập chế độ đã chỉ ra, qua các khẩu hiệu được treo khắp phố phường, xóm thôn! Hơn nữa việc tô đậm oan khiên và bất công, nói cho cùng, chỉ là luận điệu xảo trá của bọn thù địch… nhân dân.
Chúng ta đã kịp thời trấn áp, đưa vào nhà tù hai tên cầm bút Nguyễn Văn Hải (báo Tuổi Trẻ) và Nguyễn Việt Chiến (báo Thanh Niên). Nhờ vậy cuộc đòi hỏi công lý và cái gọi là mệnh lệnh chống tham nhũng đã bị đập tan.
Nhà tù, vì thế, đang là vấn đề thời sự, là công cụ hữu hiệu của quản lý nhà nước. Cần phải đưa nhà tù vào danh mục các công trình công cộng cần được xây dựng ưu tiên.
Chúng ta không thể không nêu cao ý thức: Nhà tù, một công cụ không thể thiếu của nền dân chủ xã hội chủ nghĩa.
2. Tuyển mộ thêm nhà báo với phương châm SỐNG VÀ VIẾT THEO CHỈ THỊ:
a/ Viết báo như người đi trong lề đường đã được quy định:
Rút kinh nghiệm vụ Tòa Khâm sứ, báo chí phải tích cực hăng hái phổ biến quan điểm chỉ đạo của Ban Tuyên huấn trung ương và Bộ Thông tin – Truyền thông.
Vụ Tòa Khâm sứ, chỉ có tờ Hà Nội Mới và Đài Phát thanh – Truyền hình Hà Nội vào cuộc. Kết quả là tiếng nói tuyên truyền yếu ớt. Chúng ta đã phải tạm lùi một bước, ngồi vào bàn thương lượng. Tuy nhiên, chúng ta đã kịp điều chỉnh đối sách. Chúng ta chọn phương cách “im lặng là vàng”, “để lâu cứt trâu hóa bùn” nhằm giải quyết vụ Tòa Khâm sứ.
Đối sách này đã bắt đầu có tác dụng. Các nhà lãnh đạo Giáo hội, vốn hiền lành và tin người, đã đặt hy vọng vào lời hứa của chúng ta. Tất nhiên, chúng ta hứa thì cứ hứa, còn làm như thế nào, thì “cứ đợi đấy”.
Đồng thời chúng ta nhanh chóng nhận ra khe hở chết người trong hàng ngũ của mình. Đó là việc báo chí quên mất “lề đường bên phải” (mượn ý của các đồng chí Tuyên huấn trung ương và Bộ TT-TT). Cái lề đường bên phải chính là nền tự do báo chí có định hướng, được lãnh đạo và thực hiện nhiệm vụ minh họa cho những chủ trương của Đảng.
Chúng ta đã kịp thời điều chỉnh, không để cho báo chí đi ngoài lề.
Chúng ta đã cách chức 2 Phó Tổng biên tập, bắt giam 2 phóng viên nội chính.
Kết quả là báo chí đã ngoan ngoãn, biết vâng lời.
Do đó, hiện nay, khi giải quyết vụ Thái Hà, chúng ta có một thuận lợi lớn. Báo chí nhất loạt nói theo ý Đảng và quyết sách của chính quyền. Báo chí không thể không ngoan ngoãn và cũng không còn dám ngang ngạnh, nếu không muốn nếm thử mùi vị của cái gọi là tự do báo chí, tự tiện đi ngoài lề, như Thanh Niên và Tuổi Trẻ đã từng phải nếm qua vụ tổn thất nhân sự vừa qua.
Các báo Hà Nội Mới, Sài Gòn Giải phóng, các đài truyền hình VTV và Hà Nội đã làm tốt nhiệm vụ MINH HỌA chủ trương của Đảng và chính quyền. Các cây bút của chúng ta đang làm cho bậc tiền bối là Nguyễn Minh Châu phải xét lại lời kêu gọi “Hãy đọc lời ai điếu cho một nền văn nghệ/báo chí minh họa” . Lời kêu gọi của Nguyển Minh Châu 20 năm trước đã trở nên quá nguy hiểm cho nền báo chí của chúng ta. Đó là suy nghĩ bốc đồng của một nhà văn. Suy nghĩ này có nguy cơ đưa báo chí đến những bến bờ khó lường và xa khỏi tầm kiểm soát.
Nói cho cùng, báo chí không MINH HỌA ý Đảng và chính quyền, thì không còn là nền báo chí phục vụ cho chế độ.
b/ Viết báo như học trò chép chính tả:
Chúng ta chủ trương, trước sau như một, không cho tư nhân làm báo, vì không thể buông lỏng trận địa tư tưởng cho kẻ khác.
Chúng ta cũng không vì thế mà sợ dư luận thế giới phê phán chế độ ta không có tư do dân chủ.
Bởi, ngày trước, cố Tổng bí thư Trường Chinh đã nói rõ: “Ai bảo Việt Nam không có tự do báo chí? Hãy xem các phóng viên được tự do viết bài chống Mỹ và tự do viết ca ngợi sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng! Viết để chống Mỹ và nêu cao vai trò lãnh đạo của Đảng, đó mới là nhận thức đúng đắn về tự do, mới thực sự là có tự do báo chí!” (Theo lời kể của Vũ Kỳ, thư ký của Chủ tịch Hồ Chí Minh).
Ngày nay, chúng ta có Luật Báo chí đã được Quốc hội thông qua. Qua văn kiện này, chúng ta cho phép người cầm bút được thông tin, phản ánh dư luận trong khuôn khổ và nhằm mục đích tối hậu là “Tuyên truyền, phổ biến đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước” (Luật Báo chí, điều 6.2).
Vì thế, sau khi bắt giam các phóng viên cứng đầu và cách chức hai phó Tổng biên tập “có vấn đề”, đội ngũ nhà báo cần được bổ sung bởi những công chức cầm bút tuyệt đối trung thành và tuân thủ yêu cầu “tuyên truyền, phổ biến đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước” .
Cần đào tạo và tuyển mộ phóng viên theo tiêu chuẩn trên.
Rất may cho nền báo chí của chúng ta. Trong 2 tuần qua, các báo (vừa nêu tên ở trên) đã có những bài viết theo đúng văn bản soạn sẵn của công an, nhờ đó vụ Thái Hà được thông tin theo đúng như điều giáo sư Hoàng Ngọc Hiến mô tả là thông tin “phải đạo”.
Các đồng chí nhà báo của chúng ta đã viết như học trò chép chính tả.
Đó là điều chúng ta mong chờ nơi đội ngũ cầm bút hiện nay.
c/ Viết như những nghệ sĩ có tài ảo thuật:
Từ ngày 17-08-2008 đến nay, đội ngũ làm báo, nhất là VTV, Hà Nội Mới, Truyền hình Hà Nội đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ tuyên truyền, xứng đáng được biểu dương bằng những danh hiệu cao quý nhất, vì các đồng chí phóng viên của các cơ quan nêu trên đã tỏ ra mình là công cụ hữu hiệu của nền chuyên chính vô sản. Mỗi dòng tin, mỗi lời bình luận của các đồng chí tựa như súng đạn, mã tấu bắn và chém vào những kẻ gây rối.
Quả thật, bằng kỹ thuật viết rất hiệu quả, không khác gì các ảo thuật gia đổi trắng thành đen, biến con gà thành con chim quốc, các đồng chí phóng viên đã làm được những việc lớn, có tác dụng tuyên truyền, giúp nhiều người tin vào sự lãnh đạo của Đảng và sự quản lý của Nhà nước trong việc thực thi nền dân chủ ở quận Đống Đa, trên phần đất Thái Hà ấp. Cụ thể như sau:
- Quả quyết đất Thái Hà đã được cụ Vũ Ngọc Bích hiến dâng cho Nhà nước. Nhà nước năm 1961 hoàn toàn không có ý xin xỏ cũng chẳng hề có kế hoạch trưng dụng. Linh mục Bích rất tự nguyện, tự giác, tự ý đến cơ quan Nhà nước làm đơn thỉnh nguyện, xin Nhà nước cho mình, một viên quản lý của Nhà dòng Chúa Cứu thế, được tặng không cho Nhà nước phần đất của Tu viện để Nhà nước mặc sức sử dụng.
- Quả quyết Công ty May Chiến Thắng là một đơn vị đang trên đường làm ăn hiệu quả, tạo công ăn việc làm cho dân chúng Thái Hà.
Công ty đang sản xuất ổn định trên phần đất cụ Bích ngày xưa từng khẩn khoản nài xin cho được hiến dâng, vậy mà linh mục Hiên, rồi linh mục Phụng, vô cớ đòi lại để xây nhà thờ.
Thật đáng thương cho Công ty! Bỗng chốc cơ nghiệp ra tay trắng. Phần đất bỏ hoang kia đâu phải là không có giá trị trong sản xuất kinh doanh của công ty. Nó được để hoang, cỏ mọc um tùm, nhằm tạo không gian thoáng cho… công nhân hít thở khí trời lành mạnh của ban ngày và tụ họp hẹn hò trăng hoa khi đêm về; hơn nữa còn có giá trị marketing thu hút các nhà kinh doanh bất động sản!
- Báo chí đã thành công khi quả quyết đám giáo hữu đi đọc kinh cầu nguyện kia, thực chất chỉ chăm chắm lo việc đấu tranh, gây rối. Họ rất kém lòng đạo.
Báo chí ta đã dạy cho giáo dân Thái Hà bài học sâu sắc về cách đọc kinh, hành lễ thế nào cho sốt sắng, hầu đẹp lòng Thiên Chúa đồng thời cũng vừa lòng nhà đương cục!
Một vài kiến nghị xin mạo muội dâng lên quý vị lãnh đạo, với mong muốn thiết tha là được góp phần giải quyết rốt ráo vụ Thái Hà.
Giải quyết vụ này xong xuôi êm thắm, nghĩa là san bằng mọi khiếu nại khiếu kiện, ắt nền tự do dân chủ tiến lên thêm một bước vững chắc, ghi vào lịch sử một nét son ngời ngời, xứng tầm vóc Thiên An Môn của người láng giềng Trung Quốc vĩ đại.
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 30-08-2008
Người kiến nghị Lý Hành Giả
Lý Hành Giả
- Ô. Nguyễn Minh Triết, Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam
- Ô. Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng Chính phủ nước CHXHCN Việt Nam
- Ô. Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam
- Ô. Nông Đức Mạnh, Tổng bí thư Ban chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam
Tướng Nhanh và các quan chức CSVN họp báo (Photo:VnMedia)
Kính thưa quý ông,
Vụ giáo xứ Thái Hà (178 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội) đến nay đã kéo dài hơn 8 tháng và đặc biệt căng thẳng trong 2 tuần qua.
Chính quyền địa phương và bộ máy chuyên chính của chế độ dân chủ ngàn lần ưu việt (gồm lực lượng công an và ngành thông tin – truyền thông) đã thực thi công vụ rất có trách nhiệm, nhằm khôi phục trật tự, vãn hồi kỷ cương cần phải có của một xã hội dân chủ - công bằng – văn minh – theo định hướng xã hội chủ nghĩa.
Các cấp thẩm quyền đã áp dụng những biện pháp đặc trưng của nền dân chủ xã hội chủ nghĩa. Những biện pháp vốn đã góp phần xây dựng nền móng cho các chế độ dân chủ ở Liên Xô của đồng chí Xta-lin, ở Trung Quốc của đồng chí Mao Trạch Đông, ở Triều Tiên của đồng chí Kim Nhật Thành, ở Ru-ma-ni của đồng chí Ceaucescu, ở Cuba của đồng chí Fidel Castro, nhất là ở nước ta thời cải cách ruộng đất, đấu tố bọn địa chủ Việt gian.
Trong những ngày qua, bộ máy chuyên chính đã sử dụng các biện pháp: nào vận động các “quần chúng tốt, có giác ngộ cao” lên tiếng vạch trần âm mưu, thủ đoạn của “bọn xấu”, “bọn đội lốt tôn giáo”, "bọn bị thế lực hải ngoại giật giây"; nào dùng báo chí, truyền hình, phát thanh tạo dư luận và phát động đấu tranh; nào dùng các công cụ trấn áp bọn tội phạm là dùi cui, roi điện, kể cả quyết định khởi tố vụ án, họp báo quốc tế nói cho thế giới biết nhà nước hiện nay là rất biết pháp luật và hành động theo pháp luật.
Tuy vậy, các biện pháp trên, nói cho cùng, vẫn chưa đủ làm chùn bước đám giáo dân và tu sĩ – linh mục Thái Hà.
Họ vẫn kiên quyết đòi công lý. Họ vẫn dứt khoát yêu cầu chính quyền ta phải tôn trọng sự thật về hơn 60.000 m2 đất.
Trong suốt ngày 28-08-2008, ngày áp lễ của người công giáo kỷ niệm “Ông thánh Gioan bị bạo chúa Hêrôđê giết” , các công cụ chuyên chính vô sản đã dùng roi điện quất vào người và giầy đinh đạp vào mặt, đã tống vào nhà giam, đã viết bài lên báo, đã phát tin trên truyền hình làm cho mọi người biết bản mặt các thày tu chuyên xúi giục dân biểu tình, gây “rối loạn trật tự công cộng”, “phá hoại tài sản”, “ngang ngược đòi lại đất đã hiến cho nhà nước” .
Nhưng họ không hề lùi bước.
Dường như họ quyết theo gương gã thảo dân Gioan và ngầm liên tưởng, so sánh chúng ta với bạo chúa, hôn quân Hêrôđê!
Tình thế này buộc toàn bộ hệ thống chính trị của nền dân chủ xã hội chủ nghĩa phải vào cuộc.
Nghĩa là phải phát huy mạnh mẽ kinh nghiệm dập tắt mọi biểu hiện muốn vượt ra khỏi khuôn khổ của nền tự do “phải đạo” (chữ của giáo sư văn học Hoàng Ngọc Hiến), muốn ra ngoài kỷ cương của chế độ vì dân-do dân, duy nhất ưu việt của chúng ta.
Do đó, tôi viết bản kiến nghị này với mong muốn góp phần bẻ gãy ý chí của những kẻ ngoan cố và củng cố niềm tin vào nền dân chủ xã hội chủ nghĩa; nêu cao ngọn cờ bách chiến bách thắng của chủ nghĩa Mác-Lênin và con đường tất yếu của lịch sử là xây dựng nền chuyên chính vô sản, đem lại độc lập – tự do - hạnh phúc cho mọi người đi theo Đảng.
Tôi tha thiết kiến nghị:
1. Củng cố và tăng cường sức mạnh của công an-quân đội, lực lượng đáng tin cậy, chỗ dựa vững chắc của nền chuyên chính vô sản, nguồn lực mạnh mẽ của nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, với phương châm ĐÁNH NHANH – ĐÁNH MẠNH – ĐÁNH KHÔNG NƯƠNG TAY:
a/ Bắt ngay các linh mục, tu sĩ Thái Hà:
Cần ra tay bằng mọi cách, kể cả dựng chứng cớ giả, ngụy tạo hiện trường (như công an vẫn thường làm: đem quần lót phụ nữ, bao cao su ngừa thai, súng ống, lựu đạn… giấu trong phòng ở của linh mục), cài người vu cáo để có chứng cớ bắt các linh mục tu sĩ Thái Hà.
b/ Huy động lực lượng trấn áp hùng hậu:
Gồm công an, quân đội, các đơn vị dân quân – tự vệ; sử dụng các phương tiện, khí tài hiện đại (xe cứu hỏa, xe tăng, xe bọc thép; súng phóng lựu; lựu đạn cay…).
Giáo dục các đơn vị tham gia trấn áp đám giáo dân Thái Hà về tinh thần ngoan cường bảo vệ chế độ, noi theo tấm gương của các lực lượng vũ trang Trung Quốc trong sự kiện Thiên An Môn: ĐÁNH NHANH – ĐÁNH MẠNH – ĐÁNH KHÔNG NƯƠNG TAY.
Hiện nay, chúng ta mới chỉ sử dụng lực lượng công an và dân quân địa phương. Chúng ta chưa huy động lực lượng quân đội ở thủ đô. Mặc dù, Quân khu Thủ đô vừa có tập thể lãnh đạo mới – một tập thể có khuynh hướng hợp tác về quân sự với quân đội Hoa Kỳ, dị ứng với phái thân Trung Quốc vốn rất hà khắc, chống lại nhân dân, đặt lợi ích của chế độ cao hơn nhân dân - và trong lịch sử, quân đội rất được lòng dân, chưa hề nhúng tay vào bất kỳ cuộc trấn áp nào, kể cả thời cải cách ruộng đất. Nhưng chúng ta vẫn nuôi hy vọng, khi có lệnh của Đảng, quân đội cũng sẽ ra tay sát cánh với lực lượng công an trấn áp những cuộc tụ họp đưa thỉnh nguyện.
Tuy vậy chúng ta cũng cần nêu cao tinh thần cảnh giác, bởi vì trong hàng ngũ giáo dân Thái Hà, có rất nhiều cựu chiến binh đã từng hy sinh xương máu trong hai cuộc kháng chiến. Nhiều người được huân chương chiến công. Nhiều anh hùng liệt sĩ vốn là giáo dân Thái Hà.
Do đó, cần hết sức cân nhắc khi đưa quân đội tham gia cuộc trấn áp Thái Hà.
Quân đội không dễ dàng thỏa hiệp với công an, lực lượng đáng tin cậy nhất của nền chuyên chính.
c/ Gấp rút xây dựng thêm nhà tù:
Ngày 27-08-2008, chúng ta đã ra quyết định khởi tố vụ án, đã bắt một số giáo dân. Trong đêm 28-08, chúng ta đã đánh vỡ mặt một số phụ nữ già có trẻ có, kể cả một thầy dòng, nhưng chúng vẫn chưa chịu khuất phục. Ngày 29-08, họ còn tụ tập đông hơn trước.
Tình thế này buộc ta phải mạnh tay hơn nữa.
Quần chúng có đạo ở Thái Hà xuống đường. Ta cũng sẽ xuống đường với lực lượng cơ động, sử dụng các khí tài hiện đại nhất, kể cả vũ khí hóa học, quyết dập tắt mọi hình thức tuần hành dù ôn hòa, dù chỉ đọc kinh, hát thánh ca.
Nếu quần chúng cầu nguyện trước trụ sở công an và các Ủy ban nhân dân, chúng ta sẽ thẳng tay giải tán, nếu cần sẽ đưa thẳng họ vào trại giam. Ở đó họ sẽ có thời giờ nghiền ngẫm bài học: trên mảnh đất này, không tồn tại bất cứ linh địa thánh địa nào, chỉ có những mặt bằng có giá trị kinh tế trên sàn giao dịch bất động sản.
Do đó, không thể không mở thêm nhà tù. Nếu cần, sẽ “lập ra nhà tù nhiều hơn trường học” (Hồ Chí Minh – Tuyên ngôn Độc lập 2-09-1945) . Bởi vì, chắc chắn, ngày càng thêm đông đảo giáo dân xuống đường cầu nguyện đòi tôn trọng nhân quyền và công lý. Hơn nữa, cũng sẽ có không ít người vào hùa với giáo dân. Số người này, tuy không phải công giáo nhưng cũng có chung nguyện vọng công lý và nhân quyền, vốn không ít trên đất nước này, sẽ toa rập với giáo dân Thái Hà và nhiều nơi khác nữa.
Giáo dân đòi đất cho nhà thờ, mà sau đó, nếu có đòi được, họ -gồm giáo dân và linh mục- thì cũng chẳng có một chút lợi lộc kinh tế nào cho bản thân. Vậy mà họ vẫn xả thân. Huống chi biết bao người bị mất đất, phần tài sản xương máu của tổ tiện, sẽ còn hăng hái đi đòi đất đến đâu!
Nếu chúng ta không ra tay, thì thế giới sẽ không thể tìm đâu ra một bằng chứng hùng hồn cho một định nghĩa chính xác và toàn vẹn về dân chủ, tự do, pháp quyền xã hội chủ nghĩa.
Vì thế, không thể không xây thêm nhà tù.
Xây thêm nhà tù ở Sài Gòn, Vĩnh Long. Xây thêm ở Lâm Đồng, Tiền Giang, Bình Phước. Xây thêm ở Hà Nội, Thái Bình, Nghệ An, Hà Tĩnh... Khắp 64 tỉnh thành, nơi nào mà không có dân kêu ca bị oan khiên, bị trù dập!
Bởi vậy không thể không xây nhà tù cho những kẻ dám tỏ bày nỗi oan khiên, làm xấu hổ chế độ trước cộng đồng thế giới.
Chúng ta vẫn biết, hiện đang còn nhiều oan khiên và bất công, nhưng đó chỉ là hiện tượng nhất thời, không phản ánh đúng bản chất của nền dân chủ hiện nay của chúng ta, như các vị sáng lập chế độ đã chỉ ra, qua các khẩu hiệu được treo khắp phố phường, xóm thôn! Hơn nữa việc tô đậm oan khiên và bất công, nói cho cùng, chỉ là luận điệu xảo trá của bọn thù địch… nhân dân.
Chúng ta đã kịp thời trấn áp, đưa vào nhà tù hai tên cầm bút Nguyễn Văn Hải (báo Tuổi Trẻ) và Nguyễn Việt Chiến (báo Thanh Niên). Nhờ vậy cuộc đòi hỏi công lý và cái gọi là mệnh lệnh chống tham nhũng đã bị đập tan.
Nhà tù, vì thế, đang là vấn đề thời sự, là công cụ hữu hiệu của quản lý nhà nước. Cần phải đưa nhà tù vào danh mục các công trình công cộng cần được xây dựng ưu tiên.
Chúng ta không thể không nêu cao ý thức: Nhà tù, một công cụ không thể thiếu của nền dân chủ xã hội chủ nghĩa.
2. Tuyển mộ thêm nhà báo với phương châm SỐNG VÀ VIẾT THEO CHỈ THỊ:
a/ Viết báo như người đi trong lề đường đã được quy định:
Rút kinh nghiệm vụ Tòa Khâm sứ, báo chí phải tích cực hăng hái phổ biến quan điểm chỉ đạo của Ban Tuyên huấn trung ương và Bộ Thông tin – Truyền thông.
Vụ Tòa Khâm sứ, chỉ có tờ Hà Nội Mới và Đài Phát thanh – Truyền hình Hà Nội vào cuộc. Kết quả là tiếng nói tuyên truyền yếu ớt. Chúng ta đã phải tạm lùi một bước, ngồi vào bàn thương lượng. Tuy nhiên, chúng ta đã kịp điều chỉnh đối sách. Chúng ta chọn phương cách “im lặng là vàng”, “để lâu cứt trâu hóa bùn” nhằm giải quyết vụ Tòa Khâm sứ.
Đối sách này đã bắt đầu có tác dụng. Các nhà lãnh đạo Giáo hội, vốn hiền lành và tin người, đã đặt hy vọng vào lời hứa của chúng ta. Tất nhiên, chúng ta hứa thì cứ hứa, còn làm như thế nào, thì “cứ đợi đấy”.
Đồng thời chúng ta nhanh chóng nhận ra khe hở chết người trong hàng ngũ của mình. Đó là việc báo chí quên mất “lề đường bên phải” (mượn ý của các đồng chí Tuyên huấn trung ương và Bộ TT-TT). Cái lề đường bên phải chính là nền tự do báo chí có định hướng, được lãnh đạo và thực hiện nhiệm vụ minh họa cho những chủ trương của Đảng.
Chúng ta đã kịp thời điều chỉnh, không để cho báo chí đi ngoài lề.
Chúng ta đã cách chức 2 Phó Tổng biên tập, bắt giam 2 phóng viên nội chính.
Kết quả là báo chí đã ngoan ngoãn, biết vâng lời.
Do đó, hiện nay, khi giải quyết vụ Thái Hà, chúng ta có một thuận lợi lớn. Báo chí nhất loạt nói theo ý Đảng và quyết sách của chính quyền. Báo chí không thể không ngoan ngoãn và cũng không còn dám ngang ngạnh, nếu không muốn nếm thử mùi vị của cái gọi là tự do báo chí, tự tiện đi ngoài lề, như Thanh Niên và Tuổi Trẻ đã từng phải nếm qua vụ tổn thất nhân sự vừa qua.
Các báo Hà Nội Mới, Sài Gòn Giải phóng, các đài truyền hình VTV và Hà Nội đã làm tốt nhiệm vụ MINH HỌA chủ trương của Đảng và chính quyền. Các cây bút của chúng ta đang làm cho bậc tiền bối là Nguyễn Minh Châu phải xét lại lời kêu gọi “Hãy đọc lời ai điếu cho một nền văn nghệ/báo chí minh họa” . Lời kêu gọi của Nguyển Minh Châu 20 năm trước đã trở nên quá nguy hiểm cho nền báo chí của chúng ta. Đó là suy nghĩ bốc đồng của một nhà văn. Suy nghĩ này có nguy cơ đưa báo chí đến những bến bờ khó lường và xa khỏi tầm kiểm soát.
Nói cho cùng, báo chí không MINH HỌA ý Đảng và chính quyền, thì không còn là nền báo chí phục vụ cho chế độ.
b/ Viết báo như học trò chép chính tả:
Chúng ta chủ trương, trước sau như một, không cho tư nhân làm báo, vì không thể buông lỏng trận địa tư tưởng cho kẻ khác.
Chúng ta cũng không vì thế mà sợ dư luận thế giới phê phán chế độ ta không có tư do dân chủ.
Bởi, ngày trước, cố Tổng bí thư Trường Chinh đã nói rõ: “Ai bảo Việt Nam không có tự do báo chí? Hãy xem các phóng viên được tự do viết bài chống Mỹ và tự do viết ca ngợi sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng! Viết để chống Mỹ và nêu cao vai trò lãnh đạo của Đảng, đó mới là nhận thức đúng đắn về tự do, mới thực sự là có tự do báo chí!” (Theo lời kể của Vũ Kỳ, thư ký của Chủ tịch Hồ Chí Minh).
Ngày nay, chúng ta có Luật Báo chí đã được Quốc hội thông qua. Qua văn kiện này, chúng ta cho phép người cầm bút được thông tin, phản ánh dư luận trong khuôn khổ và nhằm mục đích tối hậu là “Tuyên truyền, phổ biến đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước” (Luật Báo chí, điều 6.2).
Vì thế, sau khi bắt giam các phóng viên cứng đầu và cách chức hai phó Tổng biên tập “có vấn đề”, đội ngũ nhà báo cần được bổ sung bởi những công chức cầm bút tuyệt đối trung thành và tuân thủ yêu cầu “tuyên truyền, phổ biến đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước” .
Cần đào tạo và tuyển mộ phóng viên theo tiêu chuẩn trên.
Rất may cho nền báo chí của chúng ta. Trong 2 tuần qua, các báo (vừa nêu tên ở trên) đã có những bài viết theo đúng văn bản soạn sẵn của công an, nhờ đó vụ Thái Hà được thông tin theo đúng như điều giáo sư Hoàng Ngọc Hiến mô tả là thông tin “phải đạo”.
Các đồng chí nhà báo của chúng ta đã viết như học trò chép chính tả.
Đó là điều chúng ta mong chờ nơi đội ngũ cầm bút hiện nay.
c/ Viết như những nghệ sĩ có tài ảo thuật:
Từ ngày 17-08-2008 đến nay, đội ngũ làm báo, nhất là VTV, Hà Nội Mới, Truyền hình Hà Nội đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ tuyên truyền, xứng đáng được biểu dương bằng những danh hiệu cao quý nhất, vì các đồng chí phóng viên của các cơ quan nêu trên đã tỏ ra mình là công cụ hữu hiệu của nền chuyên chính vô sản. Mỗi dòng tin, mỗi lời bình luận của các đồng chí tựa như súng đạn, mã tấu bắn và chém vào những kẻ gây rối.
Quả thật, bằng kỹ thuật viết rất hiệu quả, không khác gì các ảo thuật gia đổi trắng thành đen, biến con gà thành con chim quốc, các đồng chí phóng viên đã làm được những việc lớn, có tác dụng tuyên truyền, giúp nhiều người tin vào sự lãnh đạo của Đảng và sự quản lý của Nhà nước trong việc thực thi nền dân chủ ở quận Đống Đa, trên phần đất Thái Hà ấp. Cụ thể như sau:
- Quả quyết đất Thái Hà đã được cụ Vũ Ngọc Bích hiến dâng cho Nhà nước. Nhà nước năm 1961 hoàn toàn không có ý xin xỏ cũng chẳng hề có kế hoạch trưng dụng. Linh mục Bích rất tự nguyện, tự giác, tự ý đến cơ quan Nhà nước làm đơn thỉnh nguyện, xin Nhà nước cho mình, một viên quản lý của Nhà dòng Chúa Cứu thế, được tặng không cho Nhà nước phần đất của Tu viện để Nhà nước mặc sức sử dụng.
- Quả quyết Công ty May Chiến Thắng là một đơn vị đang trên đường làm ăn hiệu quả, tạo công ăn việc làm cho dân chúng Thái Hà.
Công ty đang sản xuất ổn định trên phần đất cụ Bích ngày xưa từng khẩn khoản nài xin cho được hiến dâng, vậy mà linh mục Hiên, rồi linh mục Phụng, vô cớ đòi lại để xây nhà thờ.
Thật đáng thương cho Công ty! Bỗng chốc cơ nghiệp ra tay trắng. Phần đất bỏ hoang kia đâu phải là không có giá trị trong sản xuất kinh doanh của công ty. Nó được để hoang, cỏ mọc um tùm, nhằm tạo không gian thoáng cho… công nhân hít thở khí trời lành mạnh của ban ngày và tụ họp hẹn hò trăng hoa khi đêm về; hơn nữa còn có giá trị marketing thu hút các nhà kinh doanh bất động sản!
- Báo chí đã thành công khi quả quyết đám giáo hữu đi đọc kinh cầu nguyện kia, thực chất chỉ chăm chắm lo việc đấu tranh, gây rối. Họ rất kém lòng đạo.
Báo chí ta đã dạy cho giáo dân Thái Hà bài học sâu sắc về cách đọc kinh, hành lễ thế nào cho sốt sắng, hầu đẹp lòng Thiên Chúa đồng thời cũng vừa lòng nhà đương cục!
Một vài kiến nghị xin mạo muội dâng lên quý vị lãnh đạo, với mong muốn thiết tha là được góp phần giải quyết rốt ráo vụ Thái Hà.
Giải quyết vụ này xong xuôi êm thắm, nghĩa là san bằng mọi khiếu nại khiếu kiện, ắt nền tự do dân chủ tiến lên thêm một bước vững chắc, ghi vào lịch sử một nét son ngời ngời, xứng tầm vóc Thiên An Môn của người láng giềng Trung Quốc vĩ đại.
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 30-08-2008
Người kiến nghị Lý Hành Giả
Lý Hành Giả
Thứ Tư, 27 tháng 8, 2008
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)